Hành Trình Xuyên Thời Gian - Chương 3
Chương 3: Sức mạnh du hành thời gian
Phòng thí nghiệm chìm trong không khí khẩn trương khi nhóm nghiên cứu tiếp tục công việc của mình. Minh và Tiến sĩ Hùng dành nhiều giờ liền trước máy tính, cố gắng giải mã mẫu năng lượng phát ra từ quả cầu. Lan tiếp tục nghiên cứu các tài liệu cổ và truyền thuyết liên quan.
Một buổi sáng, trong khi nhóm nghiên cứu đang thảo luận về tiến triển của mình, quả cầu ánh sáng đột ngột phát ra một luồng sáng mạnh. Các thiết bị đo lường bỗng nhiên báo động và mức năng lượng tăng đột ngột. Cả nhóm nhà khoa học lùi lại, mắt mở to nhìn vào quả cầu.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Lan hoảng hốt hỏi.
“Không rõ, nhưng có vẻ như quả cầu đang phản ứng với điều gì đó,” Tiến sĩ An trả lời. “Mọi người cẩn thận, đừng chạm vào nó.”
Bỗng nhiên, một luồng sáng mạnh mẽ từ quả cầu bao phủ cả phòng thí nghiệm, kéo theo cả nhóm nhà khoa học vào trong một vòng xoáy ánh sáng. Mọi thứ xung quanh họ trở nên mờ ảo và biến mất, nhường chỗ cho một cảnh quan hoàn toàn khác.
Họ nhận ra mình đang đứng giữa một khu rừng rậm rạp, cây cối cao lớn và xanh tươi. Không khí trong lành, khác xa so với bầu không khí của phòng thí nghiệm.
“Chúng ta đang ở đâu?” Minh hỏi, giọng run run.
“Tôi nghĩ chúng ta đã bị đưa đến một nơi nào đó trong quá khứ,” Tiến sĩ An nói, vẫn còn bàng hoàng. “Cổ vật này thực sự có khả năng du hành thời gian.”
Lan nhìn quanh, cố gắng định hình môi trường xung quanh. “Chúng ta cần phải tìm hiểu xem mình đang ở thời kỳ nào và làm sao để trở lại.”
Trong khi cả nhóm đang tìm cách để hiểu rõ tình hình, họ nghe thấy tiếng động từ xa. Một nhóm người mặc trang phục cổ xưa xuất hiện, mang theo vũ khí và công cụ làm nông.
“Chúng ta không nên để họ thấy chúng ta. Họ có thể nghĩ rằng chúng ta là kẻ thù,” Tiến sĩ An thì thầm.
Nhóm nhà khoa học lẩn vào bụi cây, quan sát từ xa. Nhìn cách ăn mặc và công cụ của nhóm người này, Tiến sĩ An đoán rằng họ đang ở một thời kỳ rất xa xưa, có thể là một trong những nền văn minh cổ đại.
“Chúng ta cần tìm cách giao tiếp với họ mà không gây nguy hiểm,” Tiến sĩ An nói. “Lan, cô có thể dùng kiến thức về ngôn ngữ cổ để thử giao tiếp với họ.”
Lan gật đầu, chậm rãi tiến về phía nhóm người. “Xin chào, chúng tôi đến từ một nơi xa xôi và không có ý định làm hại ai,” cô nói bằng một ngôn ngữ cổ mà cô đã học được từ các tài liệu.
Nhóm người nhìn Lan với ánh mắt ngạc nhiên, nhưng dường như hiểu được những gì cô nói. Họ trao đổi với nhau và một người trong nhóm tiến về phía trước, đáp lại bằng ngôn ngữ cổ tương tự.
“Chào mừng các bạn, chúng tôi là người dân của vùng đất này. Các bạn từ đâu đến?” người đàn ông hỏi.
Lan tiếp tục giao tiếp, giải thích rằng họ là nhà khoa học từ một thời đại khác và đang cố gắng hiểu về quả cầu ánh sáng. Nhóm người dân tỏ ra hiếu kỳ và đồng ý dẫn họ về làng để trao đổi thêm.
Trong khi đó, Tiến sĩ An và Minh bắt đầu thảo luận về cách họ có thể sử dụng quả cầu để trở lại thời điểm ban đầu. “Chúng ta cần tìm cách kích hoạt lại quả cầu và điều chỉnh nó để đưa chúng ta trở lại hiện tại,” Tiến sĩ An nói.
Khi họ đến làng, người dân cổ đại tiếp đón nhóm nhà khoa học với sự hiếu khách. Họ được mời vào một ngôi nhà lớn, nơi mà trưởng làng – một người đàn ông lớn tuổi với vẻ ngoài uy nghi – chào đón họ.
“Chúng tôi đã nghe về quả cầu ánh sáng trong truyền thuyết của tổ tiên chúng tôi. Nó được coi là một món quà từ các vị thần,” trưởng làng nói. “Có lẽ các bạn đã được chọn để mang thông điệp của các vị thần đến cho chúng tôi.”
Tiến sĩ An giải thích rằng họ đang cố gắng tìm hiểu về nguồn gốc và mục đích của quả cầu. Trưởng làng đồng ý giúp đỡ và dẫn họ đến một nơi linh thiêng, nơi mà quả cầu ánh sáng được cho là đã xuất hiện lần đầu tiên.
“Chúng ta có thể tìm được manh mối ở đây,” Tiến sĩ An nói khi nhìn quanh ngôi đền cổ. “Mọi người hãy cẩn thận, bất cứ điều gì chúng ta làm ở đây có thể ảnh hưởng đến quá khứ và hiện tại.”
Trong khi nhóm nghiên cứu khám phá ngôi đền, họ tìm thấy những bức họa và ký tự cổ xưa miêu tả quả cầu ánh sáng và những người ngoài hành tinh. Các bức họa cho thấy quả cầu được sử dụng để mở cánh cửa giữa các thời kỳ và mang lại sự thịnh vượng cho vùng đất.
“Chúng ta có thể học được cách điều khiển quả cầu từ những ký tự này,” Lan nói. “Tôi sẽ cố gắng dịch chúng.”
Khi Lan dịch các ký tự, Minh và Tiến sĩ Hùng tiếp tục phân tích quả cầu và cách nó hoạt động. Họ nhận ra rằng cần phải kích hoạt nó bằng một loại năng lượng đặc biệt mà chỉ có thể tìm thấy ở thời kỳ này.
“Chúng ta phải thu thập năng lượng từ ngôi đền này để trở lại hiện tại,” Minh nói.
Cả nhóm làm việc cùng nhau, kết hợp kiến thức khoa học hiện đại với hiểu biết cổ xưa để kích hoạt lại quả cầu. Sau nhiều giờ nỗ lực, quả cầu bắt đầu phát sáng mạnh mẽ, tạo ra một vòng xoáy ánh sáng như lúc đầu.
“Chúng ta cần phải giữ chặt tay nhau và không được buông ra,” Tiến sĩ An ra lệnh.
Vòng xoáy ánh sáng cuốn cả nhóm vào trong, và họ cảm thấy như bị hút vào một khoảng không vô tận. Khi mở mắt, họ thấy mình trở lại phòng thí nghiệm, với quả cầu vẫn nằm trong buồng cách ly.
“Chúng ta đã trở lại,” Lan thở phào. “Nhưng điều này chỉ mới bắt đầu. Chúng ta cần hiểu rõ hơn về cổ vật này.”
Cuộc hành trình xuyên thời gian đã mở ra những câu hỏi mới và thử thách lớn lao cho nhóm nghiên cứu. Họ biết rằng việc giải mã quả cầu ánh sáng sẽ không chỉ giúp họ hiểu về quá khứ mà còn có thể thay đổi tương lai.