Hạt Gạo Vàng - Chương 1
Chương 1: Những Ngày Đầu Đời
Iowa, Mỹ – Một ngày mùa hè năm 1918
Nắng vàng ươm trải dài trên những cánh đồng khô cằn của vùng Iowa. Gió nhẹ lướt qua, mang theo mùi đất nồng nàn, nhưng trên khuôn mặt của cậu bé Norman Borlaug, chỉ có sự tập trung. Cậu đang chăm chú nhìn người cha của mình, ông Henry Borlaug, cặm cụi với mảnh ruộng trước mắt.
“Norman, con lại đây, nhìn cho kỹ. Đây là cách cha gieo hạt,” Henry nói, giọng khàn đặc của người nông dân đã trải qua nhiều năm tháng vất vả. Ông cầm một nắm hạt giống và rải đều trên mảnh đất. “Con phải nhớ, đất đai nơi đây không màu mỡ như nơi khác. Chúng ta phải chăm bón thật kỹ lưỡng.”
Norman gật đầu, đôi mắt xanh biếc của cậu sáng lên với niềm đam mê. Mặc dù mới chỉ tám tuổi, cậu đã hiểu được sự khắc nghiệt của cuộc sống nông dân. Những ngày mùa hạn hán, nước cạn kiệt, mùa màng thất bát – tất cả đã in sâu trong ký ức của cậu.
“Cha, tại sao đất của chúng ta lại khô cằn như vậy?” Norman hỏi, giọng trầm tư.
Henry thở dài, đôi vai ông trĩu nặng. “Đất nơi đây từ lâu đã không còn màu mỡ như trước. Thiên nhiên không lúc nào cũng ban ơn, con trai ạ. Nhưng chúng ta không có sự lựa chọn nào khác. Chúng ta phải học cách sống chung với nó.”
Norman im lặng, đôi mắt hướng về xa xăm. Cậu nhớ lại những câu chuyện của mẹ, bà Clara Borlaug, kể về những mảnh đất phì nhiêu ở xa xôi, nơi mùa màng luôn tươi tốt. Nhưng đối với Norman, Iowa là quê hương, là nơi cậu lớn lên với mùi cỏ, đất, và mồ hôi của người cha, người mẹ.
Buổi tối hôm đó, trong căn nhà gỗ nhỏ, ánh đèn dầu leo lét chiếu sáng căn phòng khiêm tốn. Cả gia đình ngồi quanh bàn ăn đơn sơ với bánh mì đen và súp khoai tây.
“Norman, con đã học được gì hôm nay?” Clara hỏi, đôi mắt dịu dàng nhìn con trai.
“Con học cách gieo hạt từ cha, nhưng con vẫn không hiểu tại sao đất đai lại khô cằn như vậy,” Norman đáp, vẻ mặt trăn trở.
Clara mỉm cười, xoa đầu con. “Con yêu, không phải mọi thứ trên đời đều dễ hiểu. Nhưng điều quan trọng là con phải giữ lấy niềm tin và ý chí. Một ngày nào đó, có lẽ chính con sẽ tìm ra câu trả lời.”
Henry gật đầu đồng tình. “Clara nói đúng, Norman. Dù khó khăn thế nào, con cũng phải luôn kiên trì. Đất có thể khô cằn, nhưng ý chí con người thì không. Nếu chúng ta kiên định, rồi sẽ có ngày tìm được cách cải thiện đất đai này.”
Norman im lặng suy nghĩ. Lời nói của cha mẹ in sâu vào tâm trí cậu. Cậu quyết định rằng một ngày nào đó, cậu sẽ không chỉ học cách sống chung với đất đai, mà còn phải tìm cách làm cho nó trở nên màu mỡ hơn.
Iowa, một ngày mưa nặng hạt – Mùa thu năm 1925
Thời gian trôi qua, Norman đã trở thành một thiếu niên mạnh mẽ và cứng cáp. Ngày hôm đó, mưa rơi tầm tã, làm mềm đất và tạo nên những vũng nước lầy lội khắp nơi. Nhưng điều đó không ngăn cản Norman ra đồng cùng cha.
Henry đang cố gắng sửa chữa chiếc cày cũ kỹ. Mưa không làm ông nản chí, nhưng Norman có thể thấy rõ sự mệt mỏi trong đôi mắt của ông.
“Cha, để con giúp cha,” Norman nói, tiến lại gần.
“Không cần đâu, con trai. Cha làm được mà,” Henry đáp, nhưng đôi tay ông đã run lên.
Norman không nói gì, cậu chỉ lặng lẽ cầm lấy chiếc cờ lê và bắt đầu làm việc. Cha cậu đứng nhìn, đôi mắt ánh lên niềm tự hào.
“Con luôn là đứa trẻ kiên cường, Norman,” Henry nói sau một lúc im lặng. “Cha tin rằng con sẽ làm được những điều vĩ đại, không chỉ cho gia đình mình mà cho cả những người nông dân như chúng ta.”
“Con muốn giúp đỡ mọi người, cha ạ. Con muốn tìm ra cách để đất đai này không còn khô cằn nữa,” Norman nói, giọng chắc nịch.
Henry gật đầu, đặt tay lên vai con trai. “Cha tin con sẽ làm được. Nhưng nhớ rằng, điều gì cũng cần có thời gian và sự kiên nhẫn.”
Norman nhìn cha, trong lòng tràn đầy quyết tâm. Cậu biết rằng cuộc hành trình của mình chỉ mới bắt đầu. Những khó khăn mà cậu và gia đình phải đối mặt chỉ là khởi đầu cho một con đường đầy chông gai, nhưng cậu sẵn sàng đón nhận nó.
“Cha, con hứa rằng con sẽ không từ bỏ. Con sẽ tìm ra cách để biến mảnh đất này trở nên màu mỡ, để không ai phải sống trong cảnh thiếu thốn như chúng ta,” Norman nói, đôi mắt ánh lên sự kiên định.
Henry mỉm cười, đôi mắt ông lóe lên niềm hy vọng. “Cha tin con, Norman. Một ngày nào đó, con sẽ làm được điều mà cả thế giới sẽ nhớ đến.”
Norman không biết rằng những lời nói của cha hôm đó đã trở thành nguồn động lực lớn lao trong suốt cuộc đời cậu. Cậu không ngờ rằng một ngày nào đó, chính cậu sẽ trở thành người thay đổi số phận của hàng triệu người, và câu chuyện của cậu sẽ bắt đầu từ những ngày tháng đơn sơ này.
Kết thúc chương 1.