Hecarim - Bóng Ma Chiến Trường - Chương 3
Chương 3: Âm Thanh Từ Hư Không
Đêm đã buông xuống, và không khí trên Đảo Bóng Đêm trở nên đặc quánh với sự u ám. Hecarim trở về với cung điện của mình, nơi những bóng ma chiến binh đang chờ đợi chỉ thị mới. Nhưng tâm trí hắn vẫn còn băn khoăn với những câu hỏi không có lời giải.
Hecarim bước vào phòng riêng của mình, nơi những bức tường đen như vực thẳm, chỉ được chiếu sáng bởi những ngọn đuốc lờ mờ. Hắn dừng lại trước một tấm gương cổ, nơi phản chiếu hình ảnh của mình – một chiến binh không còn thấy sự sống, chỉ còn lại bóng ma của quá khứ. Hắn nhắm mắt lại, cố gắng tập trung và tĩnh tâm.
Đột nhiên, một âm thanh kỳ lạ vang lên từ trong không khí. Đó là một tiếng rít nhẹ, như những luồng gió lạnh lẽo thổi qua. Hecarim mở mắt, và một cơn gió lạnh lẽo quét qua phòng, làm cho các ngọn đuốc bập bùng và nhấp nháy.
Một bóng dáng mờ ảo xuất hiện trong không gian, đó là một thực thể từ Hư Không. Nó không có hình dạng rõ ràng, chỉ là một đám sương mù đen đặc với những đôi mắt ánh sáng xanh lấp lánh. Hecarim cảm thấy sự hiện diện của nó, một sức mạnh kỳ bí và đáng sợ mà hắn chưa bao giờ gặp phải.
“Ngươi là ai?” Hecarim lên tiếng, giọng hắn vang vọng trong không gian.
Thực thể mờ ảo không trả lời ngay lập tức. Một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lẽo vang lên từ nó. “Ta là một phần của Hư Không, một sức mạnh không thể hiểu nổi. Ta đến để cảnh báo ngươi.”
“Cảnh báo?” Hecarim hỏi, sự lo lắng xuất hiện trong giọng nói của hắn. “Cảnh báo về cái gì?”
“Hư Không đang thức tỉnh,” giọng nói tiếp tục. “Một thực thể cổ xưa và mạnh mẽ đang trỗi dậy, và nó có thể phá hủy mọi thứ mà ngươi biết. Nếu ngươi không hành động, Đảo Bóng Đêm và mọi thứ xung quanh sẽ bị hủy diệt.”
Hecarim cảm thấy một cảm giác lạnh lẽo tràn qua cơ thể hắn. Hắn đã nghe về những mối đe dọa từ Hư Không, nhưng chưa bao giờ chứng kiến sự hiện diện rõ ràng của chúng. “Tại sao ngươi cảnh báo ta? Chúng ta không phải là kẻ thù của Hư Không sao?”
Thực thể mờ ảo lắc lư, như thể nó đang cười. “Chúng ta không phải là kẻ thù. Chúng ta chỉ là những tác nhân trong một cuộc chơi lớn hơn. Đôi khi, ngay cả những bóng ma cũng cần phải đoàn kết để đối mặt với mối đe dọa chung.”
Hecarim suy nghĩ về những lời nói của thực thể. Hắn không thể phủ nhận rằng mối đe dọa từ Hư Không là có thật, và điều này có thể thay đổi hoàn toàn cuộc chiến mà hắn đang tham gia. “Vậy ta phải làm gì?” hắn hỏi.
“Ngươi cần phải tìm hiểu thêm về thực thể này,” giọng nói đáp. “Nó có thể được tìm thấy trong những vùng đất bị bỏ hoang, nơi mà Hư Không đã để lại dấu vết của mình. Ngươi phải hành động nhanh chóng, trước khi quá muộn.”
Thực thể mờ ảo từ từ biến mất, và không khí trong phòng trở lại bình thường. Hecarim đứng một mình, cảm giác của sự bất an vẫn còn đè nặng trong lòng hắn. Hắn biết rằng việc này không chỉ là một nhiệm vụ mới, mà có thể là một bước ngoặt quan trọng trong số phận của hắn.
Hecarim rời khỏi phòng và đi đến khu vực huấn luyện, nơi những bóng ma chiến binh đang thực hiện các bài tập. Hắn quan sát họ với một ánh mắt trầm tư. Những chiến binh này đã chiến đấu bên cạnh hắn qua nhiều trận chiến, nhưng giờ đây, hắn phải chuẩn bị cho một mối đe dọa lớn hơn.
“Hãy chuẩn bị!” Hecarim ra lệnh. “Chúng ta sẽ tiến vào các vùng đất bị bỏ hoang để tìm hiểu về mối đe dọa từ Hư Không. Đó là nhiệm vụ mới của chúng ta.”
Những bóng ma chiến binh gật đầu, sự nghiêm túc hiện rõ trên khuôn mặt của họ. Hecarim cảm nhận được sự đồng lòng của đội quân, nhưng hắn cũng biết rằng cuộc hành trình phía trước sẽ đầy khó khăn và thử thách.
Khi ánh sáng của bình minh bắt đầu ló dạng, Hecarim cùng đoàn quân của hắn chuẩn bị lên đường. Hắn biết rằng đây không chỉ là một nhiệm vụ thông thường mà là một cuộc chiến sinh tử, một cuộc chiến không chỉ chống lại kẻ thù bên ngoài mà còn chống lại chính số phận của mình. Hecarim bước vào màn sương sáng sớm, mang theo niềm hy vọng mỏng manh về một tương lai khác biệt – một tương lai mà hắn có thể tìm thấy sự tự do và cứu lấy những gì còn sót lại của thế giới.