Hồi Sinh Từ Quá Khứ - Chương 3
Chương 3: Gặp Gỡ Người Dân Cổ Đại
Sau khi chữa khỏi bệnh cho hoàng tử, Minh trở nên nổi tiếng khắp cung điện. Thái tử Triệu Hoành vô cùng biết ơn và quyết định giữ Minh lại trong cung để làm ngự y. Tuy nhiên, Minh cảm thấy không thoải mái với cuộc sống xa hoa này và quyết định trở lại ngôi làng để giúp đỡ người dân.
Trở lại làng, Minh bắt đầu thăm hỏi từng gia đình, lắng nghe những vấn đề sức khỏe mà họ đang gặp phải. Một buổi chiều, Minh đến thăm nhà của bà Lý, người phụ nữ đã nhờ anh chữa bệnh cho con trai. Bà Lý đón Minh vào nhà với nụ cười tươi.
“Thầy thuốc Minh, mời thầy vào uống trà,” bà Lý mời.
Minh ngồi xuống, nhấp một ngụm trà. “Bà Lý, dạo này sức khỏe của bà thế nào?”
“Cảm ơn thầy, tôi khỏe. Nhưng gần đây trong làng có nhiều người bị bệnh lạ. Họ bị sốt cao, mệt mỏi và ho nhiều. Tôi lo lắm,” bà Lý nói, vẻ mặt lo lắng.
Minh gật đầu. “Tôi sẽ kiểm tra và tìm cách chữa trị cho họ.”
Anh bắt đầu đi thăm các gia đình bị bệnh, kiểm tra triệu chứng và tìm hiểu nguyên nhân. Qua quan sát, Minh nhận ra rằng nhiều người trong làng bị nhiễm trùng do điều kiện sống kém, nước uống không sạch và thiếu vệ sinh.
“Tôi cần phải cải thiện điều kiện sống và nâng cao nhận thức về vệ sinh cho người dân,” Minh tự nhủ. Anh bắt đầu tổ chức các buổi thảo luận về vệ sinh cá nhân và môi trường sống, hướng dẫn mọi người cách lọc nước và giữ gìn sức khỏe.
Một buổi sáng, Minh đang nói chuyện với một nhóm người dân thì một người đàn ông lạ mặt tiến tới. Anh ta mặc trang phục giản dị nhưng có vẻ ngoài mạnh mẽ và kiên định.
“Xin chào thầy thuốc Minh. Tôi là Tân, một thợ rèn trong làng. Tôi nghe nói thầy đang giúp đỡ người dân cải thiện điều kiện sống. Tôi muốn góp sức mình,” Tân nói.
Minh mỉm cười. “Rất vui khi được anh giúp đỡ. Tôi cần xây dựng một hệ thống lọc nước và một khu vệ sinh công cộng. Anh có thể giúp tôi không?”
Tân gật đầu. “Tất nhiên, tôi sẽ làm hết sức mình.”
Với sự giúp đỡ của Tân và sự chung tay của người dân, Minh bắt đầu xây dựng các công trình cần thiết. Họ cùng nhau làm việc chăm chỉ, từ sáng sớm đến tối muộn, để cải thiện điều kiện sống trong làng.
Một buổi tối, sau khi hoàn thành công việc, Minh và Tân ngồi nghỉ ngơi dưới ánh trăng. Tân nhìn Minh, vẻ mặt đầy cảm phục. “Thầy thuốc Minh, thầy thật sự là một ân nhân của làng chúng tôi. Không chỉ chữa bệnh, thầy còn giúp chúng tôi sống tốt hơn.”
Minh mỉm cười, nhìn lên bầu trời đêm. “Tôi chỉ làm những gì tôi có thể. Mỗi người trong chúng ta đều có khả năng giúp đỡ người khác. Tôi tin rằng sự đoàn kết và tình yêu thương sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn.”
Những lời nói của Minh không chỉ làm Tân cảm động mà còn lan tỏa khắp ngôi làng. Người dân bắt đầu tin tưởng và hợp tác hơn. Cuộc sống trong làng dần trở nên tốt đẹp hơn, bệnh tật giảm đi, và mọi người đều cảm thấy an tâm hơn.
Minh nhận ra rằng, dù ở thời đại nào, con người luôn có khả năng thay đổi cuộc sống của mình nếu họ có đủ lòng tin và sự kiên trì. Và anh biết rằng cuộc hành trình của mình tại thời kỳ Chiến Quốc mới chỉ bắt đầu.