Hồi Sinh Từ Quá Khứ - Chương 4
Chương 4: Bắt Đầu Hành Trình Chữa Bệnh
Khi mùa đông đến, bệnh tật trong làng lại bùng phát dữ dội hơn bao giờ hết. Minh phải làm việc không ngừng nghỉ để chữa trị cho những người dân bị ốm. Một buổi sáng, khi anh đang điều trị cho một bệnh nhân thì Tân, thợ rèn của làng, vội vã chạy vào.
“Thầy thuốc Minh, có một nhóm người từ làng khác đến. Họ nghe về tài năng của thầy và muốn nhờ thầy giúp đỡ,” Tân nói.
Minh gật đầu. “Được, tôi sẽ đến đó ngay sau khi hoàn thành việc ở đây.”
Khi Minh đến làng kế bên, anh thấy nhiều người nằm la liệt, hầu hết đều có triệu chứng giống nhau: sốt cao, ho nhiều và khó thở. Minh bắt đầu kiểm tra từng bệnh nhân, cố gắng tìm ra nguyên nhân gây bệnh.
“Chúng tôi đã thử mọi cách nhưng không thể chữa khỏi. Xin thầy hãy giúp chúng tôi,” một người đàn ông lớn tuổi trong làng nói, giọng đầy tuyệt vọng.
Minh trấn an. “Đừng lo, tôi sẽ cố gắng hết sức để chữa trị cho mọi người.”
Sau khi xem xét kỹ lưỡng, Minh phát hiện ra nguyên nhân chính là do một loại vi khuẩn lan truyền qua nguồn nước. Anh quyết định sử dụng những kiến thức y học hiện đại của mình để tạo ra một loại thuốc kháng sinh từ các thảo dược có sẵn.
“Chúng ta cần lọc sạch nguồn nước và sử dụng loại thuốc này để điều trị cho mọi người,” Minh giải thích với dân làng.
Với sự giúp đỡ của người dân, Minh bắt đầu triển khai kế hoạch của mình. Họ cùng nhau lọc nước, nấu thuốc và phát cho từng bệnh nhân. Minh cũng hướng dẫn mọi người cách vệ sinh cá nhân và giữ gìn vệ sinh môi trường để ngăn ngừa bệnh tật lây lan.
Một tuần sau, tình trạng của các bệnh nhân bắt đầu cải thiện rõ rệt. Mọi người dần dần khỏe lại, không còn bị sốt và ho nữa. Dân làng vô cùng cảm kích và tôn vinh Minh như một vị cứu tinh.
“Thầy thuốc Minh, thầy thật sự là một ân nhân của chúng tôi. Nhờ thầy mà chúng tôi đã thoát khỏi cơn hoạn nạn,” người đàn ông lớn tuổi nói, mắt ngấn lệ.
Minh khiêm tốn đáp. “Tôi chỉ làm những gì tôi có thể. Điều quan trọng là chúng ta đã cùng nhau vượt qua khó khăn. Hãy tiếp tục giữ gìn sức khỏe và vệ sinh để tránh bệnh tật tái phát.”
Minh trở về làng của mình, mang theo niềm vui và sự biết ơn từ dân làng bên. Nhưng anh biết rằng công việc của mình chưa dừng lại ở đó. Vẫn còn nhiều ngôi làng khác đang cần sự giúp đỡ, và Minh quyết định sẽ tiếp tục hành trình chữa bệnh của mình.
Một buổi tối, khi đang nghỉ ngơi sau một ngày làm việc vất vả, Minh trò chuyện với Tân.
“Tân, tôi đã quyết định sẽ đi đến các làng xung quanh để chữa bệnh và giúp đỡ mọi người. Cậu có muốn đi cùng tôi không?” Minh hỏi.
Tân gật đầu không do dự. “Tôi sẽ đi cùng thầy. Chúng ta sẽ giúp đỡ nhiều người hơn và mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho họ.”
Và thế là Minh và Tân bắt đầu hành trình mới của mình, một hành trình đầy thách thức nhưng cũng đầy hy vọng. Họ cùng nhau vượt qua những khó khăn, đối mặt với những thử thách và mang lại hy vọng cho những người cần sự giúp đỡ. Cuộc hành trình của họ không chỉ là hành trình chữa bệnh mà còn là hành trình của lòng nhân ái và sự kiên trì.