Hồi Ức Chiến Tranh Bác Sĩ Xuyên Không - Chương 6
Chương 6: Những Bí Mật Của Quá Khứ
Thời gian trôi qua, và không khí trong trại quân y đã dần ổn định hơn sau cuộc thi sơ cứu thành công. Edward và Isabelle cảm thấy niềm tin của các lính đã tăng lên, nhưng sự hoài nghi vẫn còn tồn tại. Họ biết rằng phải tìm hiểu rõ hơn về những mối đe dọa bên trong và các kẻ thù đang âm thầm phá hoại tinh thần của đội ngũ.
Một buổi tối, khi Edward đang xem xét lại hồ sơ của những thương binh, Isabelle bước vào lều với một quyển sách cổ trên tay. “Edward, nhìn xem, tôi tìm thấy cái này trong kho lưu trữ,” cô nói, ánh mắt sáng lên.
Edward nhìn vào quyển sách, thấy những trang giấy cũ kĩ, với những ghi chép về lịch sử chiến tranh. “Đây là gì?” anh hỏi, cảm thấy hồi hộp.
“Đây là nhật ký của một bác sĩ quân y trong thời kỳ Chiến tranh 100 năm. Anh ấy đã ghi lại những sự kiện quan trọng và cả những mối quan hệ giữa các quân đội,” Isabelle giải thích. “Có thể chúng ta sẽ tìm thấy một số thông tin hữu ích trong đây.”
Edward mở quyển sách ra, và những dòng chữ bắt đầu hiện lên. “Chúng ta có thể tìm thấy các thông tin về những trận chiến trong quá khứ và có thể rút ra bài học cho hiện tại,” anh nói.
Trong suốt buổi tối, Edward và Isabelle chăm chú đọc từng trang trong nhật ký. Họ phát hiện ra rằng bác sĩ này không chỉ ghi chép về tình hình sức khỏe của các thương binh mà còn về những mâu thuẫn giữa các đơn vị trong quân đội. “Có vẻ như ngay cả trong những cuộc chiến trước đây, sự hoài nghi và chia rẽ cũng đã xảy ra,” Edward nói, cảm thấy nỗi lo lắng dâng trào.
Isabelle lật thêm một trang nữa. “Nhưng có một điều khiến tôi ngạc nhiên. Ông ấy đã viết về một nhóm lính đã âm thầm chống lại các bác sĩ và y tá. Họ tin rằng sự lãnh đạo của những người không có kinh nghiệm chiến trường không xứng đáng.”
Edward gật đầu. “Điều đó hoàn toàn giống như những gì chúng ta đang đối mặt bây giờ. Nếu không nhanh chóng tìm ra ai là người đứng sau những tin đồn này, chúng ta có thể phải đối mặt với sự chia rẽ lớn hơn nữa.”
Vào ngày hôm sau, Edward quyết định phải hỏi thêm những người lính về những mối quan hệ trong trại. Anh tập trung vào những ai có vẻ đang âm thầm lắng nghe và không tham gia vào các hoạt động của trại. Trong khi đó, Isabelle tiếp tục theo dõi những cuộc trò chuyện xung quanh và cố gắng tìm kiếm manh mối về những kẻ phá hoại.
Sau một ngày dài tìm kiếm, Edward và Isabelle quyết định gặp nhau vào buổi tối. Họ hẹn gặp nhau bên bờ suối, nơi họ thường tới để trò chuyện và suy nghĩ. Ánh trăng sáng chiếu xuống mặt nước, tạo nên một bầu không khí lãng mạn nhưng cũng đầy nghiêm túc.
“Edward, tôi đã nghe thấy một số cuộc trò chuyện kỳ lạ,” Isabelle nói khi họ ngồi xuống. “Có một nhóm lính luôn đứng một mình, họ không tham gia vào các hoạt động của chúng ta.”
“Thật sao? Có ai trong số họ mà em biết không?” Edward hỏi.
“Đó là những người lính cũ, từng trải qua nhiều trận chiến. Họ cảm thấy không hài lòng với cách mà chúng ta đang điều hành mọi thứ,” Isabelle giải thích. “Tôi cảm thấy họ đang âm thầm bày tỏ sự hoài nghi và không tin vào khả năng của chúng ta.”
Edward cảm thấy cần phải hành động. “Chúng ta phải tìm cách đối thoại với họ, xem họ thực sự nghĩ gì. Có thể họ có lý do để cảm thấy như vậy.”
“Hãy cẩn thận, Edward,” Isabelle cảnh báo. “Họ có thể không muốn nghe lời chúng ta.”
“Nhưng nếu chúng ta không làm gì, tình hình có thể trở nên tồi tệ hơn,” Edward nói, cảm thấy quyết tâm. “Chúng ta cần phải thuyết phục họ rằng sự đoàn kết là cần thiết.”
Ngày hôm sau, Edward và Isabelle quyết định tổ chức một cuộc gặp với nhóm lính này. Họ tìm thấy họ ở một góc khu trại, nơi họ thường tụ tập. Edward bước lên phía trước, cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh.
“Chào các bạn,” Edward nói, thu hút sự chú ý của nhóm lính. “Tôi là Edward, và đây là Isabelle. Chúng tôi muốn nói chuyện với các bạn về những vấn đề mà chúng tôi đang gặp phải trong trại.”
Một người lính cao lớn với ánh mắt nghi ngờ đứng lên. “Chúng tôi không cần phải nói chuyện với các anh. Chúng tôi đã thấy những gì các anh làm và không tin rằng các anh có thể lãnh đạo chúng tôi.”
“Chúng tôi hiểu rằng có sự hoài nghi,” Isabelle nói, cố gắng giữ bình tĩnh. “Nhưng chúng tôi ở đây để làm điều tốt nhất cho tất cả mọi người. Chúng ta cần sự đoàn kết để vượt qua cuộc chiến này.”
“Đoàn kết?” người lính đáp lại, giọng điệu châm biếm. “Chúng tôi không thể tin vào những người không hiểu nỗi đau mà chúng tôi đã trải qua.”
Edward cảm thấy sự căng thẳng trong không khí. “Tôi không thể nói rằng tôi đã trải qua những gì các bạn đã trải qua, nhưng tôi có thể giúp các bạn. Hãy cho tôi cơ hội để chứng minh rằng tôi có thể làm điều đó.”
Người lính cao lớn lắc đầu. “Chúng tôi không thể đặt niềm tin vào một người không biết gì về chiến tranh.”
Edward không biết phải làm gì tiếp theo. “Nếu các bạn không tin tôi, hãy cho tôi một cơ hội. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết để chứng minh rằng tôi có thể giúp đỡ.”
Cuộc đối thoại tiếp tục diễn ra, và dần dần, Edward cảm nhận được sự thay đổi trong bầu không khí. Những người lính bắt đầu lắng nghe, có một số người thậm chí còn chia sẻ về những trải nghiệm đau thương của họ trên chiến trường.
“Chúng tôi đã mất quá nhiều đồng đội,” một lính trẻ nói, ánh mắt đầy nước mắt. “Tôi không thể chịu đựng thêm nữa.”
Edward đến gần và đặt tay lên vai anh. “Tôi hiểu. Mỗi người trong các bạn đều mang trong mình những nỗi đau mà không ai có thể hiểu. Nhưng chúng ta có thể giúp đỡ nhau, cùng nhau vượt qua điều này.”
Cuối cùng, sau một hồi lâu, người lính cao lớn thở dài. “Có thể chúng tôi đã quá khắc khe với các anh. Chúng tôi chỉ muốn bảo vệ đồng đội của mình.”
“Chúng tôi cũng vậy,” Isabelle nói, ánh mắt đầy kiên định. “Chúng ta không chỉ là bác sĩ hay y tá, mà còn là một phần của gia đình này.”
Khi cuộc trò chuyện kết thúc, Edward và Isabelle cảm thấy nhẹ nhõm. Họ đã bắt đầu xây dựng cầu nối với nhóm lính này, và có thể đây là bước đầu tiên để phục hồi sự đoàn kết trong trại.
Khi họ rời khỏi nhóm lính, Edward và Isabelle cảm thấy hy vọng. “Chúng ta đã làm được,” Isabelle nói, ánh mắt lấp lánh niềm vui. “Đó là bước đầu tiên để thay đổi tình hình.”
“Đúng vậy,” Edward đáp, nhưng anh vẫn cảm thấy lo lắng. “Chúng ta cần phải tiếp tục theo dõi những người khác trong trại. Sẽ còn những kẻ thù bên trong khác đang chờ cơ hội để phá hoại sự đoàn kết này.”
Và như vậy, Edward và Isabelle tiếp tục hành trình của mình, tìm kiếm sự thật và chiến đấu không chỉ với kẻ thù bên ngoài mà còn với những kẻ thù ẩn mình bên trong. Họ đã không ngừng nỗ lực để bảo vệ những người họ yêu quý, và mỗi bước đi đều là một bước tiến để xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn.