Hồi Ức Nơi Thiên Đình - Chương 1
Chương 1: Hồi ức đầu tiên
Bạch Thiển đứng lặng dưới bầu trời Thiên Đình, ánh mắt xa xăm nhìn về phía chân trời. Trong lòng nàng, những ký ức về Dạ Hoa bắt đầu trỗi dậy. Đó là thời điểm nàng còn là một tiên nữ trẻ tuổi, chưa biết nhiều về thế giới xung quanh.
Lần đầu tiên Bạch Thiển gặp Dạ Hoa là khi nàng đi lạc vào một khu rừng huyền bí. Lúc đó, nàng đang truy tìm một loại thảo dược quý hiếm để chữa bệnh cho một người bạn. Đột nhiên, một con yêu quái từ trong bụi rậm lao ra, khiến nàng không kịp phản ứng.
“Chạy đi!” – Dạ Hoa hét lớn khi lao đến, đẩy Bạch Thiển ra xa và đối đầu với con yêu quái.
Bạch Thiển ngã xuống đất, ngạc nhiên nhìn người lạ mặt dũng cảm đang chiến đấu với yêu quái. Chàng trai ấy, với dáng vẻ mạnh mẽ và ánh mắt kiên định, nhanh chóng hạ gục yêu quái bằng kiếm pháp điêu luyện.
“Ngươi có sao không?” – Dạ Hoa quay lại, đỡ Bạch Thiển đứng dậy.
“Ta… ta không sao. Cảm ơn ngươi.” – Bạch Thiển đáp, vẫn chưa hết kinh ngạc.
Dạ Hoa mỉm cười, ánh mắt đầy sự ấm áp: “Ta là Dạ Hoa, một chiến binh của Thiên tộc. Ngươi là ai, và tại sao lại một mình trong khu rừng này?”
“Ta là Bạch Thiển, đến từ Thanh Khâu. Ta đang tìm thảo dược để chữa bệnh cho bạn.” – Nàng trả lời, cảm thấy an tâm hơn khi biết chàng trai trước mặt là một người tốt.
“Thanh Khâu? Thì ra ngươi là tiên nữ của Thanh Khâu. Ta đã nghe nói về nơi đó.” – Dạ Hoa gật đầu, ánh mắt lộ rõ sự tôn trọng. “Hãy để ta giúp ngươi tìm thảo dược. Khu rừng này rất nguy hiểm, không nên đi một mình.”
“Được rồi, cảm ơn ngươi.” – Bạch Thiển đáp, cảm thấy yên tâm hơn khi có Dạ Hoa bên cạnh.
Hai người cùng nhau đi sâu vào khu rừng, tìm kiếm thảo dược. Trên đường đi, họ trò chuyện và khám phá ra nhiều điều thú vị về nhau. Bạch Thiển nhận ra rằng Dạ Hoa không chỉ dũng cảm mà còn rất thông minh và tinh tế.
“Ngươi biết không, từ khi còn nhỏ, ta đã mơ ước được trở thành một chiến binh mạnh mẽ như ngươi.” – Bạch Thiển nói, mắt sáng lên khi nhìn Dạ Hoa.
Dạ Hoa cười: “Ngươi cũng có thể trở thành chiến binh. Chỉ cần kiên trì và không bao giờ từ bỏ. Mỗi người đều có khả năng của riêng mình.”
Cuối cùng, họ tìm thấy loại thảo dược quý hiếm và cùng nhau trở về. Trước khi chia tay, Dạ Hoa nắm lấy tay Bạch Thiển, ánh mắt chân thành: “Hãy cẩn thận, Bạch Thiển. Nếu ngươi cần giúp đỡ, hãy nhớ rằng ta luôn ở đây.”
“Ta sẽ nhớ. Cảm ơn ngươi, Dạ Hoa.” – Bạch Thiển đáp, lòng tràn đầy cảm kích.
Những ngày sau đó, Bạch Thiển và Dạ Hoa thường xuyên gặp nhau, cùng nhau khám phá nhiều nơi và trải qua nhiều cuộc phiêu lưu. Mối liên kết giữa họ ngày càng sâu đậm, tạo nên những hồi ức đẹp đẽ mà Bạch Thiển không thể nào quên.