Hồn Ma của Thanh Khâu - Chương 4
Chương 4: Trận Chiến Cuối Cùng
Sau khi đánh bại Hắc Vũ và khám phá ra bí mật đen tối của quá khứ, Bạch Thiển và Liễu Nguyệt tin rằng họ đã gần đến đích. Tuy nhiên, một linh cảm bất an bao trùm lấy Bạch Thiển khi họ rời khỏi hang động. Nàng cảm nhận được rằng cuộc hành trình vẫn chưa kết thúc, và mối nguy hiểm lớn hơn đang chờ đợi phía trước.
“Liễu Nguyệt, ngươi có cảm thấy điều gì khác thường không?” Bạch Thiển hỏi, mắt nhìn quanh cảnh vật u ám của khu rừng.
“Ta cũng cảm nhận được sự hiện diện của một thế lực mạnh mẽ hơn. Có lẽ Hắc Vũ chỉ là một phần nhỏ của âm mưu lớn hơn,” Liễu Nguyệt trả lời, giọng nói đầy lo lắng.
Ngay lúc đó, mặt đất rung chuyển mạnh mẽ, cây cối ngả nghiêng và những tiếng gầm gừ vang lên từ sâu trong lòng đất. Một cánh cửa đá khổng lồ hiện ra giữa rừng, từ đó phát ra ánh sáng đỏ rực và một luồng năng lượng ác độc.
“Chúng ta phải vào đó. Có lẽ đây là nơi mà âm mưu cuối cùng đang diễn ra,” Bạch Thiển nói, ánh mắt quyết tâm.
Họ tiến vào cánh cửa đá, bước vào một không gian rộng lớn và tối tăm, nơi mà một sinh vật khổng lồ đang ngự trị. Sinh vật đó có vẻ ngoài quái dị, nửa người nửa thú, với đôi mắt đỏ rực và đôi cánh đen khổng lồ.
“Chào mừng các ngươi, Bạch Thiển và Liễu Nguyệt. Ta là Hắc Long, kẻ đứng sau mọi âm mưu và sự hỗn loạn của Thanh Khâu,” Hắc Long gầm lên, giọng nói đầy sự kiêu ngạo.
“Ngươi là kẻ chủ mưu! Chúng ta sẽ không để ngươi tiếp tục gây hại cho Thanh Khâu,” Bạch Thiển hét lên, rút kiếm và lao vào tấn công.
Cuộc chiến diễn ra ác liệt, với những đòn tấn công mạnh mẽ từ cả hai phía. Hắc Long là một kẻ thù cực kỳ nguy hiểm, với sức mạnh vượt trội và khả năng biến hình. Bạch Thiển và Liễu Nguyệt phải hợp sức, sử dụng mọi kỹ năng và phép thuật để đối phó.
“Liễu Nguyệt, hãy dùng sức mạnh của ngươi để tạo ra lá chắn bảo vệ. Ta sẽ tấn công từ phía trước,” Bạch Thiển ra lệnh, đôi mắt sắc bén và quyết tâm.
Liễu Nguyệt gật đầu, sử dụng phép thuật tạo ra một lớp lá chắn bảo vệ xung quanh họ. Bạch Thiển lao vào, tung ra những đòn tấn công mạnh mẽ và chính xác, nhắm vào điểm yếu của Hắc Long.
“Ngươi nghĩ rằng có thể đánh bại ta dễ dàng như vậy sao?” Hắc Long cười lớn, tạo ra những luồng năng lượng đen tối để tấn công lại.
Cuộc chiến kéo dài không ngừng nghỉ, cả hai bên đều bị thương và mệt mỏi. Nhưng với lòng dũng cảm và quyết tâm, Bạch Thiển cuối cùng cũng tìm ra điểm yếu của Hắc Long và tung ra đòn tấn công quyết định.
“Đây là kết thúc cho ngươi, Hắc Long!” Bạch Thiển hét lên, kiếm của nàng chém xuyên qua trái tim của Hắc Long, tiêu diệt hắn hoàn toàn.
Khi Hắc Long bị tiêu diệt, không gian xung quanh họ dần trở lại bình thường. Những luồng năng lượng đen tối tan biến, và sự yên bình trở lại với Thanh Khâu.
“Cuối cùng, chúng ta đã làm được. Thanh Khâu đã được cứu,” Liễu Nguyệt nói, ánh mắt đầy niềm tin và hy vọng.
“Đúng vậy. Nhưng chúng ta không thể quên những gì đã xảy ra. Chúng ta phải luôn cảnh giác và bảo vệ vùng đất này,” Bạch Thiển đáp, giọng nói đầy quyết tâm.
Với chiến thắng vang dội, Bạch Thiển và Liễu Nguyệt trở lại Thanh Khâu, lòng đầy tự hào và quyết tâm bảo vệ hòa bình cho vùng đất này. Những thử thách đã qua, nhưng họ biết rằng cuộc hành trình của mình chưa bao giờ kết thúc.