Hợp Đồng Tương Lai - Chương 3
Chương 3: Sự Giao Thoa
Với quyết tâm trong lòng, Alex và Hasan quyết định gặp gỡ một số thương nhân khác để thuyết phục họ tham gia vào hệ thống giao dịch tương lai. Họ lập kế hoạch gặp một nhóm thương nhân vào buổi sáng hôm sau tại một quán trà nhỏ gần chợ, nơi thường diễn ra các cuộc thảo luận về thương mại.
“Cậu có nghĩ rằng họ sẽ đến không?” Hasan hỏi, vẻ lo lắng hiện rõ trên gương mặt ông.
“Chắc chắn là họ sẽ đến,” Alex đáp, tự tin. “Những hợp đồng đầu tiên đã được ký kết, và nếu mọi người thấy rằng nó có lợi, họ sẽ muốn tham gia.”
Sáng hôm sau, không khí trong quán trà ấm áp và dễ chịu. Hương vị của trà đen nồng nàn lan tỏa khắp không gian. Alex và Hasan ngồi ở một góc, chờ đợi sự xuất hiện của những thương nhân.
“Cậu nghĩ nên bắt đầu từ đâu?” Hasan hỏi, tay nhấp nhấp ly trà.
“Chúng ta nên trình bày lợi ích của hợp đồng tương lai trước,” Alex nói. “Đưa ra những ví dụ cụ thể và cách thức nó có thể giúp họ trong kinh doanh.”
Không lâu sau, một nhóm thương nhân từ chợ bước vào quán, bao gồm Fatma, Mehmet và một số người khác. Họ nhìn thấy Alex và Hasan, và Fatma mỉm cười chào: “Chào các bạn! Chúng tôi đã nghe về buổi giao dịch hôm qua. Có thật là cậu đã thực sự mang lại điều gì mới mẻ không?”
“Chào mọi người! Rất vui vì các bạn đã đến,” Alex nói, đứng dậy để chào. “Hôm nay, chúng tôi muốn thảo luận về những lợi ích mà hệ thống giao dịch tương lai có thể mang lại cho tất cả chúng ta.”
“Vậy hãy bắt đầu nào,” Mehmet nói, ngồi xuống. “Tôi rất tò mò.”
Alex bắt đầu trình bày. “Chúng ta có thể dự đoán giá cả hàng hóa trong tương lai, và nhờ vào đó, bảo vệ mình khỏi sự biến động giá cả. Ví dụ, nếu các bạn ký hợp đồng hôm nay với giá gạo là 100 đồng, thì trong một tháng nữa, bất kể giá gạo tăng hay giảm, các bạn vẫn có thể mua với giá đó.”
“Điều đó có thể giúp tôi tiết kiệm rất nhiều!” Fatma nói, ánh mắt rạng rỡ. “Nhưng nếu giá giảm, tôi sẽ bị thiệt hại.”
“Đúng! Nhưng nếu không có hợp đồng, bạn sẽ hoàn toàn không có sự đảm bảo,” Alex đáp. “Hợp đồng tương lai là một cách để quản lý rủi ro.”
Ibrahim bước vào quán trà, gây nên một làn sóng lo ngại trong không khí. Ông nhìn thấy nhóm thương nhân đang thảo luận với Alex và Hasan. “Các vị đang bàn về những trò lừa đảo một lần nữa?” Ibrahim cất giọng chế nhạo.
“Chúng tôi chỉ đang thảo luận về một cơ hội mới,” Hasan kiên quyết đáp. “Nếu ông không quan tâm, xin hãy rời đi.”
“Cái mà các cậu gọi là cơ hội chỉ là một cái bẫy!” Ibrahim nói, giọng đầy mỉa mai. “Các cậu sẽ khiến mọi người bị cuốn vào những khoản đầu tư mạo hiểm.”
Alex không nhịn được, anh đứng dậy, giọng mạnh mẽ: “Chúng tôi không muốn lừa dối bất kỳ ai! Hợp đồng tương lai sẽ mang lại lợi ích cho tất cả chúng ta. Ông nên mở lòng hơn về những thay đổi trong thương mại.”
“Và tôi nên tin vào những gì cậu nói?” Ibrahim chất vấn, đôi mắt sắc lạnh. “Cậu chỉ là một kẻ lạ mặt từ một nơi xa lạ.”
“Đúng! Tôi không phải là người từ đây, nhưng tôi mang đến một ý tưởng có thể giúp chúng ta tiến xa hơn. Nếu ông không đồng ý, hãy để những người khác có cơ hội thử nghiệm,” Alex đáp.
Một không khí căng thẳng bao trùm quán trà, nhưng những thương nhân khác bắt đầu nói chuyện với nhau, thể hiện sự quan tâm về ý tưởng của Alex.
Fatma nói: “Tôi nghĩ chúng ta nên cho Alex một cơ hội. Những điều ông ấy nói có vẻ hợp lý. Chúng ta có thể thử nghiệm với một số hợp đồng nhỏ.”
“Đúng vậy!” Mehmet gật đầu. “Tôi đã ký hợp đồng hôm qua, và nếu mọi thứ diễn ra như dự kiến, tôi sẽ tiếp tục tham gia.”
Ibrahim hừ lạnh lùng, nhưng không thể không nhận ra rằng một số thương nhân đã bắt đầu ủng hộ Alex. “Các vị sẽ phải chịu trách nhiệm cho quyết định của mình,” ông nói, rồi quay lưng rời đi.
Khi cuộc thảo luận tiếp tục, Alex cảm thấy một niềm hy vọng dâng trào. Những thương nhân bắt đầu đồng ý tham gia vào hệ thống giao dịch tương lai mà anh đã đề xuất. Họ bắt đầu bàn bạc về các chi tiết và cách thức thực hiện các hợp đồng.
“Chúng ta cần một hội đồng để quản lý các hợp đồng này,” Hasan đề xuất. “Điều này sẽ đảm bảo mọi thứ diễn ra suôn sẻ.”
Alex gật đầu, thấy đây là một ý tưởng hay. “Và chúng ta có thể tổ chức các buổi giao dịch định kỳ, nơi mọi người có thể đến để ký kết hợp đồng và thảo luận về tình hình thị trường.”
Fatma hỏi: “Vậy ai sẽ là người xác định giá cả?”
“Tôi nghĩ rằng chúng ta có thể cùng nhau quyết định giá cả dựa trên thông tin từ thị trường và các yếu tố khác,” Alex trả lời. “Điều quan trọng là tạo ra sự minh bạch trong quy trình giao dịch.”
Cuối cùng, nhóm thương nhân đồng ý sẽ tổ chức một cuộc họp vào cuối tuần để thảo luận thêm về các hợp đồng giao dịch tương lai và cách thức thực hiện. Alex cảm thấy hào hứng khi thấy ý tưởng của mình bắt đầu hình thành.
Khi họ rời quán trà, Hasan quay sang Alex, mỉm cười: “Cậu đã làm được! Có vẻ như chúng ta sẽ có một bước tiến lớn.”
“Cảm ơn, Hasan! Nhưng đây chỉ mới là khởi đầu,” Alex nói, lòng tràn đầy nhiệt huyết. “Chúng ta cần phải tiếp tục làm việc chăm chỉ và chứng minh rằng hợp đồng tương lai thực sự có thể giúp mọi người.”
Khi Alex và Hasan đi dạo trên những con phố đông đúc của Istanbul, Alex cảm nhận rõ không khí nhộn nhịp và sự sôi động của thương mại nơi đây. Tuy nhiên, anh cũng nhận thấy rằng không phải ai cũng chấp nhận những thay đổi. Trong thâm tâm, anh biết rằng họ vẫn phải đối mặt với nhiều thử thách.
“Chúng ta cần chuẩn bị cho phản ứng từ những người bảo thủ như Ibrahim,” Hasan nói, bỗng trầm ngâm. “Nếu ông ấy tiếp tục phản đối, có thể chúng ta sẽ gặp khó khăn.”
“Đúng vậy. Nhưng nếu chúng ta chứng minh rằng mô hình này hiệu quả, sẽ không ai có thể bác bỏ nó,” Alex đáp, đầy quyết tâm. “Chúng ta phải tiếp tục làm việc chăm chỉ và giữ vững niềm tin.”
Khi họ trở về cửa hàng của Hasan, Alex cảm thấy phấn chấn hơn bao giờ hết. Họ đã bước một bước lớn trong việc giới thiệu hợp đồng giao dịch tương lai, và anh biết rằng hành trình phía trước vẫn còn nhiều điều thú vị đang chờ đợi.