Hợp Đồng Tương Lai - Chương 4
Chương 4: Tạo Dự Báo
Sáng hôm sau, không khí ở Istanbul trở nên sôi động hơn bao giờ hết. Alex và Hasan đã chuẩn bị cho cuộc họp lớn với các thương nhân để thảo luận về hợp đồng giao dịch tương lai. Họ cần phải có một kế hoạch rõ ràng và một mô hình dự đoán giá cả khả thi.
“Cậu nghĩ chúng ta nên bắt đầu từ đâu?” Hasan hỏi trong lúc họ đang ngồi cùng nhau tại cửa hàng, một bảng biểu lớn và nhiều tài liệu trải rộng trước mặt.
“Chúng ta cần phân tích các yếu tố có thể ảnh hưởng đến giá cả hàng hóa, đặc biệt là gạo,” Alex nói. “Điều này bao gồm thời tiết, mùa vụ, nguồn cung và nhu cầu.”
“Nhưng chúng ta sẽ lấy thông tin ở đâu?” Hasan lo lắng. “Chúng tôi không có các công cụ hiện đại để thu thập dữ liệu.”
“Chúng ta có thể hỏi các nông dân và các thương nhân khác về kinh nghiệm của họ,” Alex đáp. “Họ biết rất rõ về tình hình thị trường. Hơn nữa, chúng ta có thể ghi lại thông tin hàng ngày từ thị trường để xây dựng một mô hình.”
“Nghe có vẻ hợp lý. Nhưng liệu những người đó có chịu chia sẻ thông tin không?” Hasan hỏi.
“Đó là lý do tại sao chúng ta cần phải xây dựng niềm tin với họ,” Alex nói. “Nếu họ thấy lợi ích từ hệ thống này, họ sẽ sẵn lòng hợp tác.”
Cuộc họp với các thương nhân được tổ chức tại một quán trà lớn, nơi nhiều thương nhân thường gặp nhau để thảo luận về tình hình thị trường. Hôm đó, không khí tràn đầy sự hồi hộp và mong đợi.
Alex đứng lên, cùng với Hasan, để trình bày kế hoạch. “Cảm ơn mọi người đã đến đây hôm nay,” anh bắt đầu, giọng chắc chắn. “Chúng tôi muốn giới thiệu một cách để giúp tất cả các bạn dự đoán giá cả hàng hóa, đặc biệt là gạo, và từ đó giảm thiểu rủi ro trong giao dịch.”
Fatma, một trong những thương nhân đầu tiên tham gia vào hợp đồng tương lai, lên tiếng: “Cậu đã nói về việc dự đoán giá. Cậu có thể cho chúng tôi biết cụ thể hơn không?”
“Đúng vậy! Chúng tôi sẽ thu thập thông tin từ thị trường, từ nông dân và các thương nhân khác,” Alex giải thích. “Chúng ta sẽ cùng nhau phân tích dữ liệu này để tìm ra các mẫu và xu hướng, từ đó đưa ra các dự báo về giá cả trong tương lai.”
“Nhưng liệu có đảm bảo rằng dự báo của các cậu là chính xác không?” một thương nhân khác hỏi.
“Chúng tôi không thể đảm bảo rằng nó luôn chính xác, nhưng với sự hợp tác và dữ liệu tốt, chúng tôi có thể cải thiện độ chính xác,” Alex nói. “Chúng ta có thể xây dựng một bảng theo dõi giá cả hàng tuần để xem sự thay đổi và điều chỉnh dự báo của mình.”
“Nghe có vẻ khả thi,” Fatma nói, gật đầu. “Tôi rất muốn tham gia vào quá trình này.”
Hasan tiếp lời: “Nếu tất cả các bạn có thể giúp đỡ, chúng ta có thể tạo ra một mạng lưới thông tin mạnh mẽ. Mỗi người có thể đóng góp kiến thức của mình, và từ đó chúng ta có thể đưa ra những dự đoán tốt hơn.”
“Mọi người có thể bắt đầu từ việc ghi lại giá cả hàng hóa mà họ mua và bán hàng ngày,” Alex bổ sung. “Chúng ta sẽ tạo ra một bảng ghi chép chung để dễ dàng theo dõi.”
“Chúng ta cũng có thể xem xét các yếu tố khác như thời tiết, mùa vụ,” Fatma nói. “Tôi biết một số nông dân có thể chia sẻ thông tin với chúng ta.”
“Đúng vậy! Đó chính xác là điều chúng ta cần,” Alex nói, cảm thấy sự ủng hộ từ nhóm thương nhân.
Sau cuộc họp, Alex và Hasan cảm thấy hân hoan. Các thương nhân bắt đầu đồng ý tham gia vào việc thu thập dữ liệu và cùng nhau làm việc để tạo ra một hệ thống dự đoán giá cả.
“Cậu nghĩ sao về những người phản đối như Ibrahim?” Hasan hỏi, lo lắng.
“Tôi không quan tâm đến ông ấy. Điều quan trọng là chúng ta có thể chứng minh rằng mô hình này hoạt động,” Alex trả lời. “Nếu chúng ta làm tốt, sẽ không ai có thể bác bỏ nó.”
Họ quyết định tổ chức một buổi họp để lập kế hoạch thu thập dữ liệu. Tại buổi họp, các thương nhân bắt đầu chia sẻ thông tin và ý tưởng.
Fatma đứng lên, nói: “Chúng ta có thể phân chia các khu vực và mỗi người chịu trách nhiệm theo dõi giá cả hàng hóa tại khu vực của mình. Điều này sẽ giúp chúng ta có được cái nhìn tổng quát hơn.”
“Ý tưởng hay!” Mehmet đồng ý. “Tôi sẽ theo dõi giá gạo tại khu vực của tôi. Chúng ta có thể gặp nhau hàng tuần để cập nhật thông tin.”
“Và tôi sẽ tìm cách kết nối với một số nông dân để có thêm thông tin về mùa vụ,” Fatma tiếp tục.
Alex cảm thấy tự hào khi thấy sự nhiệt tình từ nhóm thương nhân. Họ đang xây dựng một cộng đồng với cùng một mục tiêu.
Những tuần tiếp theo, Alex và Hasan làm việc không ngừng nghỉ. Họ dành thời gian để gặp gỡ các thương nhân và nông dân, thu thập thông tin về giá cả và các yếu tố khác có thể ảnh hưởng đến thị trường.
“Hãy xem đây!” Alex nói khi anh cùng Hasan xem xét bảng ghi chép mà họ đã tạo ra. “Chúng ta có thể thấy một mẫu rõ ràng về việc giá gạo tăng vào mùa thu hoạch.”
“Đúng! Nhưng nếu thời tiết xấu, giá có thể bị ảnh hưởng nghiêm trọng,” Hasan cảnh báo. “Chúng ta cần tính toán cả những yếu tố bất ngờ.”
“Tôi biết! Đó chính là lý do tại sao chúng ta cần dự đoán liên tục và điều chỉnh các hợp đồng của mình theo tình hình thực tế,” Alex khẳng định.
Khi họ tiếp tục làm việc, một điều mà Alex không thể bỏ qua là sự xuất hiện ngày càng nhiều của Ibrahim. Ông ta thường lén lút theo dõi họ từ xa, nhưng Alex không để điều đó làm mình lo lắng.
Một buổi chiều, khi họ đang gặp gỡ một nhóm nông dân để thu thập thông tin, Ibrahim bước vào. “Các cậu vẫn chưa từ bỏ cái trò mạo hiểm này sao?” ông ta hỏi, giọng châm chọc.
“Tôi không biết ông có quan tâm hay không, nhưng chúng tôi đang xây dựng một hệ thống giúp tất cả mọi người,” Alex đáp, cố gắng giữ bình tĩnh.
“Và tôi vẫn không tin vào điều đó,” Ibrahim khẳng định. “Các cậu sẽ làm hại chính mình và cả cộng đồng.”
Alex nhìn thẳng vào mắt Ibrahim, không còn muốn né tránh. “Nếu ông không tin, thì hãy để những người khác thử nghiệm. Thời gian sẽ trả lời cho chúng ta.”
“Được thôi! Nhưng tôi sẽ không chịu trách nhiệm cho những gì sẽ xảy ra,” Ibrahim nói, rồi bỏ đi.
Alex cảm thấy như một áp lực đã được gỡ bỏ. Anh biết rằng mình đã làm đúng, và với quyết tâm, anh cùng Hasan sẽ tiếp tục đấu tranh để xây dựng một mô hình giao dịch tương lai mà họ tin tưởng.