Hợp tác với Đế chế Carthage - Chương 1
Chương 1: Khởi đầu của một đế chế
Năm 264 TCN, thành Carthage là một trung tâm thương mại sầm uất, tấp nập với những đoàn thuyền buôn từ khắp Địa Trung Hải. Những con đường lát đá trắng dài vô tận, nối liền các khu chợ sầm uất và những bến cảng đông đúc. Từ biển, Carthage như một viên ngọc sáng giữa trời xanh và biển cả, nhưng bên trong đế chế này lại đang đối mặt với một mối đe dọa ngày càng lớn – La Mã.
Tại một quảng trường nhộn nhịp, Akimedes, một thương nhân Hy Lạp lão luyện, đang đứng giữa đám đông. Ông là người có tiếng tăm trong giới thương nhân, với tài năng điều phối hàng hóa và quản lý tài sản từ Ai Cập cho đến Hy Lạp. Akimedes không chỉ đến Carthage để buôn bán, mà ông còn mang trong mình một tham vọng lớn: giúp Carthage phát triển hải quân để chống lại La Mã.
Ông đi qua những con phố đông đúc, hướng tới dinh thự của Tướng Hamilcar Barca, người đứng đầu quân đội Carthage. Akimedes đã hẹn gặp Hamilcar để thảo luận về kế hoạch của mình, và ông biết rằng cuộc gặp này có thể thay đổi lịch sử Carthage mãi mãi.
Trong phòng họp lớn, ánh nến lấp lánh hắt ra từ những chiếc đèn đồng chạm khắc tinh xảo. Tướng Hamilcar Barca, một người đàn ông cao lớn với ánh mắt sắc lạnh, đang ngồi ở đầu bàn. Ông nhìn Akimedes, người thương nhân Hy Lạp vừa bước vào, với vẻ trầm ngâm.
“Ngươi đến đây từ Hy Lạp, phải không?” Hamilcar lên tiếng, giọng ông trầm và uy nghiêm. “Ta nghe nói ngươi là một kẻ giỏi trong việc kinh doanh, nhưng ta chưa rõ mục đích thực sự của ngươi ở Carthage là gì.”
Akimedes mỉm cười, điềm tĩnh đáp lại: “Thưa Tướng quân, tôi đến đây không chỉ để buôn bán, mà để đề xuất một kế hoạch có thể thay đổi cục diện của Carthage. Chúng ta đều biết rằng La Mã đang mở rộng ảnh hưởng của họ khắp Địa Trung Hải. Nếu Carthage muốn tồn tại, chúng ta cần một hạm đội hải quân mạnh mẽ.”
Hamilcar nheo mắt nhìn Akimedes, tỏ ra thận trọng. “Ngươi nghĩ rằng Carthage cần sự giúp đỡ từ một thương nhân Hy Lạp để đối phó với La Mã sao? Hải quân của ta đã đủ mạnh để bảo vệ bờ cõi của chúng ta.”
“Đúng vậy, Tướng quân,” Akimedes không nao núng, “nhưng hãy nhìn xa hơn. La Mã không chỉ muốn kiểm soát đất liền, mà còn muốn thống trị cả biển cả. Chúng ta phải nghĩ xa hơn việc phòng thủ. Chúng ta cần tấn công. Và để làm được điều đó, chúng ta cần một hải quân mạnh hơn nữa, không chỉ về số lượng mà cả về kỹ năng và chiến thuật.”
Hamilcar dựa người vào ghế, trầm ngâm một lúc. “Ngươi có kế hoạch gì?”
Akimedes gật đầu và tiến lại gần bản đồ lớn trải trên bàn. “Tôi và các đồng minh thương nhân có nguồn tài nguyên vô tận từ khắp Địa Trung Hải. Gỗ từ Lebanon, sắt từ vùng núi phía đông, và cả những kỹ thuật đóng tàu tiên tiến mà người Hy Lạp chúng tôi đã hoàn thiện qua hàng thế kỷ. Chúng tôi có thể giúp Carthage xây dựng một hạm đội không chỉ lớn mạnh, mà còn linh hoạt và nhanh nhẹn hơn bất kỳ tàu chiến nào của La Mã.”
“Tôi sẽ giúp Carthage không chỉ có tàu chiến mà còn đào tạo các thủy thủ với chiến thuật mới. Thay vì đối đầu trực diện, chúng ta sẽ sử dụng tàu nhỏ hơn, nhanh nhẹn hơn để quấy rối và cắt đứt tuyến đường tiếp tế của La Mã. Khi La Mã suy yếu, Carthage sẽ có cơ hội tấn công và giành lại quyền kiểm soát Địa Trung Hải.”
Hamilcar đứng dậy, ánh mắt ông sắc bén hơn. “Nghe có vẻ như ngươi đã chuẩn bị kỹ càng. Nhưng điều này có lợi gì cho ngươi? Ngươi và đám thương nhân của ngươi muốn gì từ Carthage?”
Akimedes nhướng mày, không giấu giếm mục tiêu của mình. “Chúng tôi muốn quyền tiếp cận độc quyền với các cảng của Carthage và sự hỗ trợ của chính quyền trong các hoạt động thương mại. Carthage sẽ là trung tâm thương mại lớn nhất Địa Trung Hải, và chúng tôi sẽ trở thành những nhà cung cấp chính cho đế chế. Đổi lại, chúng tôi sẽ giúp ông xây dựng hạm đội mạnh nhất mà thế giới từng thấy.”
Hamilcar im lặng một lúc lâu, suy nghĩ về những gì Akimedes vừa nói. Ông hiểu rằng La Mã là mối đe dọa lớn nhất đối với Carthage lúc này. Họ không chỉ muốn chiếm lĩnh đất đai mà còn muốn kiểm soát các tuyến đường biển, và nếu Carthage mất đi quyền kiểm soát biển, đế chế này có thể sụp đổ.
“Ngươi có vẻ tự tin, Akimedes,” Hamilcar cuối cùng lên tiếng, “nhưng Carthage không bao giờ đặt lòng tin vào người ngoài quá dễ dàng. Nếu kế hoạch của ngươi thất bại, Carthage sẽ mất đi nhiều hơn chỉ là tiền bạc.”
Akimedes nhìn thẳng vào mắt Hamilcar, vẻ mặt nghiêm túc. “Tôi biết, Tướng quân. Nhưng đôi khi, để bảo vệ một đế chế, chúng ta phải liều lĩnh. Đây không phải là một sự phụ thuộc, mà là một sự hợp tác. Nếu Carthage và các thương nhân hợp sức, chúng ta có thể đánh bại La Mã.”
Sau một khoảng lặng, Hamilcar khẽ gật đầu. “Được. Ta sẽ cho ngươi một cơ hội. Nhưng hãy nhớ, Akimedes, đây không phải là một trò chơi. Nếu ngươi thất bại, ta sẽ không nhân từ với ngươi.”
Akimedes cúi chào, nụ cười đầy tự tin trở lại trên khuôn mặt ông. “Tướng quân sẽ không hối tiếc. Chúng ta sẽ xây dựng hạm đội mạnh nhất Địa Trung Hải và Carthage sẽ đứng vững trước La Mã.”
Khi rời khỏi phòng họp, Akimedes bước qua những con đường tấp nập của Carthage, lòng đầy tham vọng. Ông biết rằng cuộc chiến với La Mã sẽ không dễ dàng, nhưng với sự hợp tác giữa thương nhân và quân đội, Carthage sẽ có cơ hội thay đổi cục diện của Địa Trung Hải. Hải quân sẽ là chìa khóa cho tương lai của đế chế, và Akimedes sẽ là người mở cánh cửa đó.
Carthage, với sự hỗ trợ của những thương nhân dày dặn kinh nghiệm, sẽ trở thành một thế lực mới, sẵn sàng thách thức quyền lực của La Mã trên biển.