Hợp tác với ngoại bang - Chương 7
Chương 7: Vương quốc Thục Hán trỗi dậy
Mối quan hệ giữa Thục Hán và Đại Uyên dần trở nên bền chặt hơn sau những nỗ lực kiên trì của Mã Tốc và phái đoàn. Những buổi trao đổi kiến thức giữa hai vương quốc diễn ra thường xuyên. Kỹ thuật rèn thép tiên tiến, kỹ năng kỵ binh và các chiến thuật quân sự từ Đại Uyên dần được áp dụng vào quân đội Thục Hán, tạo ra một bước tiến vượt bậc về sức mạnh quân sự.
Sau vài tháng học hỏi và trao đổi tại Đại Uyên, Mã Tốc nhận được lệnh từ Gia Cát Lượng triệu hồi phái đoàn về Thục Hán. Ông biết rằng đã đến lúc phải quay lại để báo cáo kết quả và áp dụng những kiến thức mới vào thực tế. Dù vậy, sự hợp tác giữa hai vương quốc vẫn chưa chấm dứt, và Mã Tốc cam kết rằng mối quan hệ này sẽ tiếp tục phát triển trong tương lai.
Trước khi rời đi, nhà vua Đại Uyên đã tổ chức một buổi tiệc tiễn đưa trọng thể dành cho phái đoàn Thục Hán. Tại đó, nhà vua đã chính thức công nhận Thục Hán là đối tác đáng tin cậy và cam kết tiếp tục hợp tác về lâu dài. Trong ánh sáng của ngọn đuốc, nhà vua nâng chén rượu, hướng về phía Mã Tốc và các thành viên trong đoàn.
“Người phương Đông của các ngươi thật đáng ngưỡng mộ,” nhà vua nói, giọng vang vọng trong đại sảnh. “Ta tin rằng mối quan hệ giữa Đại Uyên và Thục Hán không chỉ dừng lại ở đây mà sẽ phát triển mạnh mẽ trong tương lai. Hãy luôn nhớ rằng, chúng ta là đồng minh.”
Mã Tốc, với lòng biết ơn sâu sắc, đáp lại: “Thưa Bệ hạ, chúng tôi sẽ không bao giờ quên sự ủng hộ và lòng hiếu khách của ngài. Thục Hán sẽ luôn sẵn sàng chia sẻ những gì chúng tôi học hỏi được từ ngài, và cùng nhau chúng ta sẽ mạnh mẽ hơn.”
Cuộc hành trình trở về Thục Hán không còn là cuộc hành trình của sự bất định nữa. Thay vào đó, phái đoàn trở về với những kiến thức và kỹ thuật mà họ biết rằng sẽ làm thay đổi vận mệnh của Thục Hán. Trên đường đi, Mã Tốc cùng các kỹ sư và binh lính liên tục trao đổi, lên kế hoạch chi tiết để áp dụng những gì đã học được vào việc xây dựng quân đội và phát triển đất nước.
Khi đoàn trở về đến Thục Hán, Gia Cát Lượng đã đích thân đến đón họ. Trong buổi gặp gỡ, Mã Tốc trình bày mọi thứ một cách chi tiết: từ kỹ thuật rèn thép, nghệ thuật chiến đấu bằng kỵ binh cho đến những kiến thức quân sự mới học được từ Đại Uyên. Gia Cát Lượng lắng nghe chăm chú, đôi mắt ông ánh lên niềm tự hào và sự hài lòng.
“Tốt lắm, Mã Tốc,” Gia Cát Lượng nói, giọng đầy tự tin. “Những gì ngươi mang về sẽ không chỉ giúp Thục Hán mạnh lên mà còn tạo nên một tương lai mới cho đất nước chúng ta.”
Ngay lập tức, Gia Cát Lượng triệu tập các tướng lĩnh và kỹ sư quân sự để áp dụng những phát kiến mới từ Đại Uyên. Quân đội Thục Hán nhanh chóng được cải tiến, những thanh kiếm rèn từ thép chất lượng cao hơn, áo giáp kiên cố hơn. Các binh lính được huấn luyện theo các chiến thuật kỵ binh hiệu quả mà Mã Tốc đã học được từ Đại Uyên. Không chỉ vậy, những kiến thức về phòng thủ thành trì và chiến thuật chiến đấu trong địa hình núi non hiểm trở của Thục Hán cũng được cải thiện vượt bậc.
Những thay đổi này mang lại kết quả không ngờ. Chỉ sau vài tháng, Thục Hán đã có thể tổ chức các cuộc diễn tập quân sự với quy mô lớn và hiệu quả cao hơn. Quân đội trở nên mạnh mẽ, đoàn kết và có kỷ luật hơn, sẵn sàng đối mặt với mọi thách thức từ các kẻ thù xung quanh.
Một ngày nọ, trong một cuộc họp với các tướng lĩnh, Gia Cát Lượng nói:
“Chúng ta không thể mãi dựa vào số lượng binh lính hay tài nguyên hạn hẹp. Điều mà ta tìm kiếm là một quân đội có sức mạnh vượt trội về mặt chiến thuật và kỹ thuật. Bằng cách hợp tác với các vương quốc khác như Đại Uyên, chúng ta không chỉ mở rộng tầm nhìn mà còn tạo nên sự khác biệt trong chiến tranh. Thục Hán sẽ không chỉ trụ vững, mà còn phát triển và vươn xa hơn.”
Những lời nói của Gia Cát Lượng không chỉ là động lực cho các tướng lĩnh, mà còn là tầm nhìn chiến lược cho toàn bộ đất nước. Từ đó, Thục Hán bắt đầu chuyển mình, không chỉ dựa vào sức mạnh quân sự mà còn khai thác mọi cơ hội hợp tác với các quốc gia khác để phát triển kinh tế, kỹ thuật và quân sự.
Với sự cải tiến về kỹ thuật rèn thép và chiến thuật quân sự, Thục Hán dần trỗi dậy thành một thế lực đáng gờm trong khu vực. Quân đội Thục Hán không còn là đội quân yếu thế trước các đối thủ Ngụy và Ngô, mà trở thành một đối thủ nguy hiểm với sự linh hoạt trong chiến đấu và sức mạnh phòng thủ vượt trội.
Sự thành công của cuộc hợp tác với Đại Uyên không chỉ giúp Thục Hán vượt qua những khó khăn trước mắt, mà còn mở ra một chương mới đầy hứa hẹn. Gia Cát Lượng biết rằng con đường phía trước vẫn còn nhiều thử thách, nhưng với những gì đã đạt được từ cuộc hợp tác này, ông tin rằng Thục Hán đã đặt được nền móng vững chắc để tiếp tục vươn lên trong thời kỳ Tam Quốc đầy biến động.