Hươu Và Gấu - Chương 2
Chương 2: Sự Thay Đổi Đột Ngột
Mùa mưa năm nay diễn ra khắc nghiệt hơn bao giờ hết. Những cơn mưa liên tục kéo dài khiến thảo nguyên ngập úng, cây cối khó sinh trưởng và nguồn thức ăn trở nên khan hiếm. Sự thay đổi đột ngột này đã bắt đầu ảnh hưởng đến cả đàn hươu và bầy gấu.
Một buổi chiều u ám trên thảo nguyên, mưa vẫn chưa tạnh. Đàn hươu tụ tập lại dưới một bụi cây lớn, Lâm đứng giữa đàn, trông lo lắng. Mộc đến gần, mặt biểu lộ sự nghiêm trọng.
Lâm: “Mộc, tình hình thật tồi tệ. Cỏ đã cạn kiệt ở mọi nơi. Các bạn hươu phải tìm nơi mới để ăn uống trước khi hết mùa.”
Mộc: “Tôi hiểu, Lâm. Chúng tôi cũng gặp khó khăn trong việc tìm kiếm thức ăn. Nhưng nếu các bạn di cư, chúng ta sẽ mất đi sự cân bằng trong hệ sinh thái này. Điều đó sẽ ảnh hưởng đến tất cả các loài trong rừng.”
Lâm: “Nếu chúng tôi ở lại, bầy hươu sẽ không còn đủ thức ăn để duy trì cuộc sống. Chúng tôi buộc phải di cư, không còn lựa chọn nào khác.”
Một con hươu non tên là Linh chạy đến, hơi thở hổn hển.
Linh: “Thưa Lâm, tôi vừa nghe thấy tiếng động lạ phía tây. Có thể là những động vật khác cũng đang tìm cách di cư như chúng ta.”
Mộc: “Điều này càng làm tăng thêm áp lực cho chúng ta. Nếu nhiều loài di cư, rừng sẽ mất đi sự đa dạng sinh học và cân bằng tự nhiên.”
Hương, một con hươu trưởng thành, bước tới gần Lâm và Mộc.
Hương: “Lâm, chúng ta có thể thương lượng với các loài khác để chia sẻ nguồn tài nguyên không? Có lẽ chúng ta không cần phải tranh giành lãnh thổ như trước đây.”
Lâm: “Ý kiến hay, Hương. Tuy nhiên, chúng ta cần sự đồng thuận từ mọi thành viên trong đàn. Điều này sẽ không dễ dàng trong tình hình hiện tại.”
Mộc: “Chúng tôi cũng sẵn sàng thảo luận về việc chia sẻ lãnh thổ. Nếu tất cả các loài hợp tác, chúng ta có thể tìm ra giải pháp để vượt qua khó khăn này mà không gây ra xung đột.”
Bách, con gấu trẻ tuổi, chạy tới với ánh mắt lo lắng.
Bách: “Mộc, tôi vừa thấy dấu hiệu của những con gấu khác từ phía núi phía tây. Họ có thể đang tìm cách gia tăng lãnh thổ của chúng ta.”
Mộc: “Cảm ơn Bách đã báo cáo. Nếu những con gấu đó đến, chúng ta cần chuẩn bị để bảo vệ lãnh thổ của mình. Nhưng trước hết, chúng ta cần tìm cách giải quyết vấn đề nguồn thức ăn khan hiếm này.”
Lâm: “Chúng ta có thể tổ chức một cuộc họp toàn bộ các loài trong rừng để thảo luận về tình hình. Sự hợp tác giữa hươu và gấu là điều quan trọng để duy trì sự cân bằng.”
Hương: “Đồng ý. Tôi sẽ truyền đạt ý kiến này đến các thành viên trong đàn. Hy vọng chúng ta có thể tìm ra giải pháp chung.”
Mộc: “Tôi sẽ làm điều tương tự với bầy gấu của mình. Chúng ta cần hành động nhanh chóng trước khi tình hình trở nên tồi tệ hơn.”
Chiều hôm đó, dưới cơn mưa rào kéo dài, Lâm và Mộc cùng các thành viên của đàn hươu và bầy gấu bắt đầu lên kế hoạch cho cuộc họp quan trọng. Mọi người đều cảm nhận được sự căng thẳng và lo lắng, nhưng cũng có một tia hy vọng về việc tìm ra giải pháp để vượt qua khó khăn.
Những đám mây đen kéo đến, gió mạnh thổi qua thảo nguyên, như một lời cảnh báo về những thử thách sắp tới. Nhưng trong lòng mỗi người, niềm tin vào sự hợp tác và đoàn kết vẫn không bị lung lay.