Huyện Lệnh Huyền Bí Võ Thuật Truyền Thống Và Thực Tại Mới - Chương 1
Chương 1: Xuyên Không
Trận đấu võ đài đang ở thời điểm căng thẳng nhất. Ethan Cole, một võ sĩ nổi tiếng với phong cách chiến đấu hiện đại, đang đối đầu với đối thủ mạnh nhất của anh trong giải đấu quốc gia. Những cú đấm và đá như chớp nhoáng, cùng với tiếng hò reo của khán giả, làm không khí thêm phần căng thẳng. Ethan đang dẫn đầu, nhưng đột nhiên, đối thủ của anh tung ra một cú đá bất ngờ khiến anh ngã xuống sàn.
“Cẩn thận!” tiếng hét của đội trưởng của Ethan vang lên, nhưng quá muộn rồi. Một cú đấm mạnh từ đối thủ làm Ethan bất tỉnh.
Khi Ethan tỉnh dậy, anh không còn ở trong đấu trường mà là nằm trên mặt đất cứng rắn. Anh nhìn quanh và nhận ra mình đang ở trong một ngôi làng nhỏ lạ lẫm, với những ngôi nhà làm bằng gỗ và mái tranh. Cảnh vật xung quanh có vẻ như đến từ một thời kỳ xa xưa. Ethan đứng dậy, nhắm mắt lại vài giây để làm quen với ánh sáng và xác định xem mình đang ở đâu.
Một người đàn ông trung niên, mặc trang phục cổ điển, đi tới gần Ethan với vẻ mặt ngạc nhiên. “Ngươi là ai? Tại sao lại nằm ở đây?” người đàn ông hỏi bằng giọng đầy nghi hoặc.
Ethan cảm thấy chóng mặt, cố gắng đứng thẳng, nhưng hơi thở vẫn chưa hoàn toàn bình ổn. “Tôi… tôi không biết tôi đã đến đây như thế nào. Tôi tên là Ethan Cole,” anh trả lời, giọng nói còn lẫn sự bối rối.
“Ethan Cole? Nghe như tên của một kỳ nhân từ nơi khác,” người đàn ông nói, nét mặt hòa hoãn hơn. “Ta là Lý Hưng, quan chức của huyện Tường Sơn. Có vẻ như ngươi đã bị đưa đến từ một vùng đất xa lạ.”
Ethan nhìn quanh, nhận thấy sự tương phản rõ rệt giữa thế giới hiện đại của mình và nơi này. “Có thể là… nhưng tôi cần phải hiểu tình hình nơi đây. Tôi có thể giúp gì cho các bạn không?”
Lý Hưng nhìn Ethan với ánh mắt đánh giá, rồi lắc đầu. “Huyện Tường Sơn đang gặp khó khăn với các băng đảng cướp và những kẻ xấu. Chúng ta rất cần sự giúp đỡ, nhưng ta không biết liệu ngươi có thể làm gì trong tình huống này.”
Ngay lúc đó, tiếng ồn ào từ xa làm cho Lý Hưng và Ethan quay đầu lại. Một nhóm băng đảng cướp, với Long Đao là tên đầu sỏ, đang tấn công một ngôi nhà gần đó. Tiếng la hét của người dân vang lên khắp nơi.
“Đó là băng đảng Hắc Long!” Lý Hưng thốt lên. “Chúng ta phải làm gì đó ngay lập tức.”
Ethan không chần chừ, chạy về phía đám đông đang hoảng loạn. “Đi theo tôi!” anh hét lên với Lý Hưng và một số người lính địa phương đang đứng bên cạnh.
Ethan lao vào khu vực đang xảy ra hỗn loạn, thân hình mạnh mẽ của anh di chuyển như gió. Khi hắn đến gần, hắn thấy Long Đao, một tên cướp cao lớn với thanh đao sắc bén, đang giơ cao thanh đao của mình và đe dọa một người dân.
“Cút ngay!” Long Đao gầm lên. “Nếu không, ta sẽ chém các ngươi.”
Ethan không còn thời gian để suy nghĩ, anh lao đến và dùng kỹ thuật võ thuật của mình, ra đòn nhanh như chớp vào tay cầm thanh đao của Long Đao. “Ngừng lại ngay!” anh quát.
Long Đao quay lại với ánh mắt đầy sự ngạc nhiên và giận dữ. “Ngươi là ai? Dám can thiệp vào chuyện của ta?”
Ethan đáp lại bằng một cú đá mạnh mẽ vào bên hông của Long Đao, làm hắn loạng choạng lùi lại. “Tên này đang gây rối cho người dân. Tôi không thể để điều đó xảy ra.”
Những tên cướp còn lại trong băng đảng tỏ ra hoang mang trước sức mạnh và sự nhanh nhẹn của Ethan. Một số tên chạy trốn, trong khi một số khác cố gắng tấn công Ethan. Nhưng với kỹ thuật chiến đấu vượt trội của mình, Ethan dễ dàng đánh bại chúng.
Long Đao, sau khi hồi phục một chút, quay lại đối đầu với Ethan. “Ngươi sẽ phải trả giá cho sự can thiệp này!”
Ethan không nói gì, chỉ tập trung vào việc đối đầu với hắn. Cuộc chiến giữa họ diễn ra dữ dội, với những cú đánh và đỡ nhau. Cuối cùng, Ethan thực hiện một cú đấm mạnh mẽ, khiến Long Đao ngã lăn ra đất, không thể tiếp tục chiến đấu.
Khi trận chiến kết thúc, người dân vây quanh Ethan với vẻ biết ơn. Lý Hưng bước tới và nói, “Ngươi đã cứu chúng ta. Chúng ta nợ ngươi một món nợ lớn.”
Ethan thở hổn hển nhưng mỉm cười. “Tôi chỉ làm những gì tôi có thể. Nếu có thể giúp đỡ hơn, tôi sẵn lòng.”
Lý Hưng gật đầu. “Từ nay trở đi, ngươi sẽ là người được chúng ta tôn trọng và giúp đỡ. Nhưng trước hết, ngươi nên nghỉ ngơi và phục hồi sức khỏe.”
Ethan nhìn quanh và cảm thấy mình đã có một sự khởi đầu mới tại huyện Tường Sơn, nơi anh không chỉ tìm thấy sự chấp nhận mà còn một mục đích mới trong cuộc sống.