Huyện Lệnh Xuyên Không Cùng Công Nghệ - Chương 2
Chương 2: Huyện lệnh mới và những thách thức đầu tiên
Lucas theo bước huyện lệnh bước vào căn nhà lớn – văn phòng làm việc kiêm nơi cư trú của viên quan quyền lực nhất huyện. Bên trong, gian phòng chính được bày trí đơn sơ, với một chiếc bàn gỗ lớn, vài tủ sách cổ và vài cuộn giấy da trải dọc. Lucas quan sát xung quanh với sự ngạc nhiên pha lẫn lo lắng.
Huyện lệnh ngồi xuống ghế, đưa tay ra hiệu cho Lucas ngồi đối diện.
“Ngươi nói ngươi có cách giải quyết vụ trộm cắp trong làng?” Ông hỏi, giọng đầy nghi hoặc.
Lucas gật đầu, tay lôi chiếc điện thoại thông minh ra từ túi. Nhưng ngay lập tức, anh nhận ra mình không thể quá vội vàng. Với dân làng ở đây, những thiết bị như điện thoại thông minh có thể bị coi là ma thuật. Anh cần khéo léo trong cách sử dụng những công nghệ này.
“Vâng, thưa ngài,” Lucas bắt đầu. “Tôi có một vài… công cụ đặc biệt có thể giúp chúng ta theo dõi các hoạt động xảy ra quanh khu vực bị trộm. Nhưng để hiệu quả, tôi cần biết chi tiết về tình hình.”
Huyện lệnh nhìn Lucas chằm chằm, đôi mắt dò xét.
“Được. Đã nhiều tháng qua, dân làng liên tục bị mất lúa và gia súc. Chúng thường bị lấy vào ban đêm, và không ai thấy được kẻ trộm. Dân làng đã quá lo lắng. Nếu ngươi có thể giúp, ta sẽ cho ngươi cơ hội.”
Lucas gật đầu, lắng nghe cẩn thận. Vụ việc này có vẻ như là vấn đề chính khiến mọi người ở đây bất an. Anh nghĩ thầm về cách sử dụng camera trên điện thoại để ghi lại các hoạt động vào ban đêm.
“Ngài có thể chỉ cho tôi những nơi bị trộm không? Tôi cần xem xét hiện trường.”
Huyện lệnh nhướng mày, nhưng rồi đứng dậy và ra lệnh cho một người lính đi theo.
“Lý Minh, ngươi dẫn người này đi vòng quanh làng. Hắn muốn xem hiện trường vụ trộm.”
Người lính, một thanh niên trẻ, cúi đầu tuân lệnh. Lucas mỉm cười cảm ơn rồi theo anh ta ra khỏi nhà. Khi họ bước qua những con đường đất nhỏ hẹp, Lý Minh quay sang Lucas, ánh mắt tò mò.
“Ngươi thực sự nghĩ có thể bắt được kẻ trộm? Những người khác đã cố gắng, nhưng không ai làm được,” Lý Minh nói, rõ ràng hoài nghi.
“Ta có một vài ý tưởng,” Lucas đáp, tay khẽ chạm vào chiếc điện thoại trong túi.
Cả hai đến một cánh đồng lúa lớn, nơi mà Lucas nhận ra đất đã bị đào xới một cách cẩu thả. Những vết chân lấm lem trải dài qua cánh đồng. Lucas cúi xuống, quan sát kỹ các dấu vết.
“Những vụ trộm xảy ra vào thời điểm nào?” Lucas hỏi.
“Thường là sau nửa đêm, lúc mọi người đã đi ngủ,” Lý Minh đáp. “Kẻ trộm rất khéo léo. Chúng không để lại bất cứ dấu vết rõ ràng nào ngoài những vết chân này.”
Lucas đứng dậy, nhìn quanh khu vực. Anh quyết định sẽ dùng camera trên điện thoại để ghi lại hoạt động vào ban đêm. Nhưng làm thế nào để giấu điện thoại mà không gây nghi ngờ? Anh cần thời gian để suy nghĩ kế hoạch.
“Ta cần quay lại nhà huyện lệnh để chuẩn bị vài thứ. Ngày mai, ta sẽ trở lại,” Lucas nói.
Lý Minh nhìn Lucas, rõ ràng không tin tưởng lắm nhưng vẫn gật đầu. “Được, ngươi hãy làm những gì cần thiết. Nhưng đừng làm mọi thứ tệ hơn.”
Trở lại văn phòng của huyện lệnh, Lucas bắt đầu chuẩn bị kế hoạch. Anh mở điện thoại, kiểm tra pin và chức năng quay video. May mắn thay, pin vẫn còn khá đầy. Nếu anh để điện thoại trong chế độ quay đêm, nó có thể ghi lại toàn bộ hoạt động trong vài giờ.
“Hy vọng điều này sẽ hiệu quả,” Lucas thầm thì khi cài đặt xong.
Sáng hôm sau, Lucas trở lại hiện trường cùng với Lý Minh. Họ cùng nhau tìm một vị trí kín đáo trên cánh đồng, nơi Lucas có thể giấu điện thoại để quay lại cảnh đêm. Anh cố gắng không để Lý Minh hay dân làng khác nhìn thấy những gì mình đang làm.
“Ta sẽ để ở đây,” Lucas nói, chỉ vào một góc dưới gốc cây. “Tối nay, chúng ta sẽ theo dõi từ xa.”
Lý Minh nhìn theo nhưng không thắc mắc nhiều, có lẽ nghĩ Lucas đang thực hiện một phép đo lường nào đó.
Khi đêm xuống, Lucas cùng Lý Minh quay lại cánh đồng. Cả hai ngồi núp trong bóng tối, cách vị trí giấu điện thoại một đoạn khá xa.
“Ngươi chắc là việc này sẽ có tác dụng?” Lý Minh hỏi, giọng thấp.
Lucas mỉm cười. “Chờ xem.”
Đêm càng khuya, không gian yên tĩnh chỉ có tiếng côn trùng kêu rả rích. Lý Minh dường như bắt đầu mất kiên nhẫn, nhưng Lucas vẫn kiên nhẫn quan sát. Đột nhiên, có tiếng động nhẹ vang lên từ phía cánh đồng. Một nhóm người lén lút tiến vào khu vực bị trộm.
“Chúng tới rồi,” Lucas thì thầm.
Anh nhanh chóng mở điện thoại từ xa, kích hoạt chế độ quay. Những kẻ trộm bắt đầu đào bới, lấy lúa và thậm chí còn cướp một con lợn từ chuồng gần đó.
Sau khoảng nửa giờ, chúng biến mất trong bóng tối. Lucas quay sang Lý Minh, giơ điện thoại lên.
“Giờ ngươi sẽ thấy,” anh nói.
Lý Minh tò mò nhìn vào màn hình. Video rõ nét quay lại toàn bộ hành động của bọn trộm. Lý Minh không tin nổi mắt mình.
“Làm sao ngươi có thể… thấy tất cả mà không cần đến gần?” Lý Minh lắp bắp.
Lucas chỉ cười. “Ta có công cụ đặc biệt. Đó là lý do ta cần giấu nó kín đáo.”
Sáng hôm sau, Lucas trình bày mọi thứ cho huyện lệnh. Khi xem đoạn video, huyện lệnh không giấu nổi vẻ kinh ngạc.
“Đây… đây là thứ công nghệ ngươi nói sao?” Huyện lệnh hỏi, mắt không rời khỏi màn hình.
“Phải, thưa ngài,” Lucas đáp. “Giờ chúng ta có bằng chứng rõ ràng về những kẻ trộm. Chúng ta có thể bắt chúng ngay.”
Huyện lệnh gật đầu, hài lòng. “Ngươi đã làm rất tốt. Từ giờ, ngươi sẽ được giao nhiều nhiệm vụ quan trọng hơn trong huyện.”
Lucas mỉm cười. Đây chỉ là khởi đầu cho cuộc hành trình đầy thử thách của anh trong vai trò huyện lệnh xuyên không.