Jhin - Nghệ Sĩ Tử Thần - Chương 1
Chương 1: Bản Giao Hưởng Của Cái Chết
Đêm đã buông xuống trên thành phố, ánh sáng từ những ngọn đèn đường mờ nhạt len lỏi qua các kẽ hở của một căn hộ trên tầng cao của một tòa nhà cũ kỹ. Jhin ngồi trong bóng tối, một hình ảnh ma quái giữa những bức tranh và các dụng cụ nghệ thuật sắc bén. Ánh sáng nhạt từ một ngọn đèn bàn phản chiếu trên mặt hắn, làm nổi bật gương mặt có phần điên rồ của hắn.
Jhin cẩn thận lấy ra một chiếc hộp gỗ tinh xảo từ ngăn kéo của bàn làm việc. Mở hộp ra, hắn thấy một bức thư được viết bằng tay, được gói lại cẩn thận bằng một sợi dây tơ mảnh. Hắn nhẹ nhàng mở dây ra và lấy bức thư ra ngoài.
“Thưa Ngài Nghệ Sĩ,” bức thư bắt đầu với chữ viết thanh thoát, “Tôi có một nhiệm vụ đặc biệt dành cho Ngài. Mục tiêu của Ngài là Eldric. Mục tiêu này có liên quan mật thiết đến quá khứ của Ngài. Tôi tin rằng Ngài sẽ biến nhiệm vụ này thành một tác phẩm nghệ thuật đáng nhớ. Địa chỉ và thời gian sẽ được gửi sau.”
Jhin mỉm cười, đôi mắt hắn lấp lánh sự thích thú. “Eldric,” hắn lẩm bẩm, “Có vẻ như đây là một tác phẩm nghệ thuật đặc biệt.”
Hắn rút ra một cuốn sổ tay, nơi hắn đã ghi lại tất cả những ý tưởng và kế hoạch cho các vụ ám sát của mình. Jhin bắt đầu ghi chép những suy nghĩ về nhiệm vụ mới, từng chi tiết một. Đối với hắn, mỗi vụ ám sát không chỉ là một nhiệm vụ mà là một bản giao hưởng, nơi mọi yếu tố phải hòa quyện hoàn hảo với nhau.
Chưa kịp kết thúc, cửa phòng hắn bị gõ nhẹ. Jhin nhấc máy bộ đàm từ bàn làm việc và khẽ nói: “Vào đi.”
Một người đàn ông mặc áo choàng đen, khuôn mặt được che khuất bởi chiếc mũ rộng vành, bước vào. Hắn nhìn quanh căn phòng, đôi mắt sáng lên khi thấy những bức tranh và dụng cụ nghệ thuật.
“Chào buổi tối, thưa ngài Jhin,” người đàn ông nói, giọng nói trầm và lạnh lùng. “Tôi là người mang thông tin thêm cho ngài.”
Jhin đứng dậy và bước đến gần người đàn ông. “Tốt,” hắn đáp, “Chúng ta có thêm thông tin gì về nhiệm vụ này không?”
Người đàn ông lôi từ trong áo choàng ra một chiếc phong bì khác, đưa cho Jhin. “Đây là địa chỉ và thời gian. Tôi không biết nhiều hơn về mục tiêu của ngài, nhưng tôi có thể cho ngài biết rằng Eldric là một nhân vật quan trọng trong quá khứ của ngài.”
Jhin nhận phong bì và cẩn thận mở ra. Bên trong là một mảnh giấy nhỏ với địa chỉ và thời gian, cùng một bức tranh sơ lược về mục tiêu của hắn.
“Những gì tôi có thể nói là Eldric là một phần của quá khứ mà ngài đã cố gắng quên đi,” người đàn ông tiếp tục. “Nhưng nhiệm vụ này không chỉ là về báo thù. Đó là cơ hội để hoàn thiện nghệ thuật của ngài.”
Jhin gật đầu, sự thích thú hiện rõ trên khuôn mặt hắn. “Cảm ơn ngài. Tôi sẽ biến nhiệm vụ này thành một tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo.”
Người đàn ông cúi đầu và rời khỏi phòng, để lại Jhin một mình với những suy nghĩ của mình. Hắn lướt nhìn qua bức tranh và các dụng cụ, chuẩn bị cho một bản giao hưởng cái chết mới.
Những tiếng gõ nhẹ từ những ngón tay của hắn trên bàn làm việc dường như trở thành một giai điệu ám ảnh. Jhin cảm thấy sự hào hứng dâng trào trong lòng. Đây không chỉ là một nhiệm vụ mới, mà là một cơ hội để tái hiện những đau thương và sự phản bội thành một tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo.
Khi Jhin quay lại với các kế hoạch của mình, hắn không chỉ chuẩn bị cho một vụ ám sát, mà còn chuẩn bị cho một cuộc hành trình vào sâu thẳm tâm trí của mình, nơi sự trả thù và nghệ thuật hòa quyện với nhau để tạo nên một bản giao hưởng của cái chết.