Kayn - Người Mang Hai Lưỡi Kiếm - Chương 2
Chương 2: Sự Xung Đột Nội Tâm
Kayn đứng giữa phòng hầm mộ tối tăm, tay nắm chặt thanh kiếm bị nguyền rủa. Mỗi nhịp tim hắn đều như bị kéo căng bởi sức mạnh của Rhaast đang xâm chiếm tâm trí. Bóng tối trong tâm trí Kayn dày đặc và vặn vẹo như những đám mây mưa bão, và tiếng cười lạnh lẽo của Rhaast không ngừng vang vọng.
“Hãy từ bỏ đi, Kayn. Không có con đường nào khác ngoài việc đầu hàng ta.” Rhaast tiếp tục thầm thì trong đầu Kayn, giọng nói đầy mê hoặc và đầy sức mạnh.
Kayn cố gắng giữ bình tĩnh. Hắn đứng thẳng và hít một hơi thật sâu, cố gắng tập trung vào thực tại. Hắn biết rằng nếu để bản thân bị cuốn vào âm thanh ma quái của Rhaast, hắn sẽ không còn khả năng kiểm soát chính mình.
Khi hắn quay trở lại ngoài thế giới thực, Kayn nhận thấy ánh sáng bên ngoài phòng hầm mộ đang dần mờ nhạt. Hắn quyết định rời khỏi hầm mộ và tìm kiếm sự giúp đỡ từ các đồng minh cũ của mình – những chiến binh và pháp sư mà hắn từng chiến đấu cùng.
Trên đường trở về làng, Kayn cảm nhận được sức mạnh của Rhaast ngày càng mạnh mẽ, như một cơn bão lốc đang đe dọa nuốt chửng hắn. Mỗi bước đi của hắn đều là một cuộc chiến giữa sự kiểm soát của Rhaast và ý chí của bản thân.
Khi Kayn đến làng, hắn tìm thấy các đồng minh của mình – một nhóm chiến binh và pháp sư đang tụ tập xung quanh đống lửa. Trong số họ có Liora, một pháp sư mạnh mẽ và bạn thân của Kayn. Cô nhận thấy sự khác biệt ngay lập tức khi Kayn bước vào.
“Liora, ta cần sự giúp đỡ của ngươi,” Kayn nói với sự kiên quyết, nhưng trong giọng nói của hắn có sự mệt mỏi và lo lắng. “Ta đã tìm thấy một thanh kiếm cổ đại trong hầm mộ và nó… nó đang kiểm soát ta.”
Liora nhìn Kayn với sự lo lắng. “Làm ơn, hãy cho ta xem thanh kiếm.”
Kayn rút thanh kiếm ra khỏi bao và đặt nó trên bàn. Ánh sáng từ ngọn lửa phản chiếu lên lưỡi kiếm, làm cho nó sáng lên với ánh sáng ma quái. Liora chạm vào thanh kiếm và ngay lập tức cảm nhận được sức mạnh và lời nguyền mà nó mang theo.
“Đây quả là một thứ nguy hiểm,” Liora nói, ánh mắt đầy nghi ngờ và sợ hãi. “Ngươi đã làm điều đúng đắn khi tìm đến chúng ta. Chúng ta cần phải tìm cách giải thoát ngươi khỏi sự chi phối của nó.”
Kayn cảm thấy sự nhẹ nhõm khi nghe những lời của Liora, nhưng Rhaast không dừng lại ở đó. Linh hồn của Rhaast phát ra một tiếng cười khinh miệt, vang vọng trong đầu Kayn. “Chúng không thể cứu ngươi. Ngươi đã thuộc về ta rồi. Ngươi không thể thoát khỏi sức mạnh của ta.”
Liora ra hiệu cho các đồng minh khác và bắt đầu thực hiện một nghi lễ phép thuật cổ xưa nhằm nghiên cứu và giải mã lời nguyền của thanh kiếm. Kayn ngồi im lặng, cảm nhận sự căng thẳng và xung đột trong lòng. Hắn có thể thấy hình ảnh của Rhaast lơ lửng trong góc nhìn của mình, cười nhạo mọi nỗ lực mà hắn đang làm.
“Kayn, hãy cố gắng giữ vững ý chí của mình,” Liora nói trong lúc làm phép. “Chúng ta cần phải giải quyết vấn đề này từ gốc rễ. Chúng ta phải tìm cách phá vỡ sự liên kết giữa ngươi và linh hồn của thanh kiếm.”
Kayn gật đầu, cố gắng giữ tập trung và không để sự cám dỗ của Rhaast làm phân tâm. Trong lúc Liora và các đồng minh làm phép, Kayn cảm nhận được sức mạnh của thanh kiếm dần dần lắng xuống, nhưng sự hiện diện của Rhaast vẫn không ngừng làm hắn cảm thấy mệt mỏi và lo lắng.
“Tôi không thể tiếp tục như thế này mãi được,” Kayn thầm nghĩ. “Tôi phải tìm ra cách để chiến thắng cơn ác mộng này và trở lại con đường của mình.”
Khi nghi lễ hoàn tất, Liora thông báo rằng họ đã có được một số thông tin quan trọng về thanh kiếm và lời nguyền của nó, nhưng giải pháp vẫn còn xa vời. Họ cần thêm thời gian và nghiên cứu để tìm ra cách giải quyết vấn đề này.
“Chúng ta sẽ không từ bỏ,” Liora nói quyết tâm. “Ngươi không đơn độc trong cuộc chiến này. Chúng ta sẽ cùng nhau tìm ra cách giải thoát ngươi khỏi sự chi phối của Rhaast.”
Kayn cảm thấy một chút hy vọng và động lực mới từ sự hỗ trợ của đồng minh. Dù con đường phía trước vẫn còn nhiều thử thách, hắn biết rằng mình không thể chiến đấu một mình. Cùng với sự giúp đỡ của Liora và nhóm đồng minh, Kayn sẵn sàng đối mặt với những thử thách và tiếp tục cuộc chiến để giành lại quyền kiểm soát từ tay của Rhaast.