Kayn - Người Mang Hai Lưỡi Kiếm - Chương 5
Chương 5: Cuộc Chiến Trong Tháp
Liora và nhóm của Kayn tiếp tục thực hiện nghi lễ trong căn phòng lớn của tháp cổ. Mặc dù đã chuẩn bị kỹ lưỡng, không khí trong phòng trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết khi Rhaast, linh hồn ác quái, hiện diện mạnh mẽ trước mắt họ. Hắn lơ lửng trong không gian như một cơn bão tối tăm, đôi mắt đỏ rực của hắn sáng lên với sự thù địch.
“Ngươi không thể làm gì với ta,” Rhaast gầm lên, âm thanh của hắn vang vọng qua các bức tường, như thể nó lấp đầy toàn bộ không gian. “Ngươi sẽ mãi mãi thuộc về ta.”
Kayn, mặc dù cảm thấy sự cám dỗ và sức mạnh của Rhaast, quyết tâm giữ vững ý chí của mình. Hắn cảm thấy sự kiểm soát của linh hồn ác quái ngày càng mạnh mẽ, nhưng hắn biết rằng sự thất bại không phải là một lựa chọn. Hắn siết chặt thanh kiếm và bước về phía trước, hít một hơi thật sâu để lấy lại sự tập trung.
“Liora, tiếp tục nghi lễ! Ta sẽ giữ Rhaast không làm rối loạn quá trình này!” Kayn gào lên, cố gắng đẩy lùi sự kiểm soát của Rhaast.
Liora gật đầu và tiếp tục đọc các câu thần chú, ánh sáng từ các nguyên liệu ma thuật trên bàn nghi lễ bắt đầu phát ra những tia sáng mạnh mẽ. Các ký hiệu trên mặt đất lóe lên và tỏa ra ánh sáng, tạo thành một vòng tròn ma thuật bảo vệ. Kayn thấy rằng sự hiện diện của Rhaast dường như bị kìm hãm một phần, nhưng linh hồn ác quái vẫn không ngừng tấn công tâm trí hắn.
“Ngươi không thể làm gì chống lại ta,” Rhaast lặp lại, sự thù địch trong giọng nói của hắn càng thêm dữ dội. “Sức mạnh của ta sẽ nuốt chửng tất cả.”
Kayn cố gắng gạt bỏ những lời của Rhaast ra khỏi tâm trí và tập trung vào nhiệm vụ của mình. Hắn cảm thấy những cơn sóng đau đớn và cám dỗ, nhưng hắn biết rằng nếu hắn không thể giữ vững tinh thần, mọi cố gắng của nhóm sẽ trở nên vô nghĩa.
“Hãy tập trung, Kayn!” Liora kêu lên, sự lo lắng hiện rõ trong giọng nói của cô. “Chúng ta đang gần đến điểm mấu chốt của nghi lễ.”
Kayn nắm chặt thanh kiếm và cảm nhận sự kết nối của nó với Rhaast. Hắn nhận ra rằng để phá vỡ lời nguyền, hắn cần phải đối mặt trực tiếp với linh hồn ác quái, không chỉ trong không gian thực mà còn trong thế giới tâm trí của mình.
Hắn nhắm mắt lại và bắt đầu hình dung một cảnh tượng trong tâm trí – một cuộc chiến đấu với chính bản thân, với Rhaast, trong một thế giới ảo mờ mịt và tối tăm. Đây là cuộc chiến không chỉ để bảo vệ cơ thể mà còn để giữ vững tinh thần và ý chí của hắn.
Trong thế giới tâm trí, Rhaast đứng trước mặt hắn, với đôi mắt đỏ lửa và nụ cười ma quái. “Ngươi không có cơ hội. Hãy để ta chiếm đoạt mọi thứ mà ngươi đang cố gắng bảo vệ.”
Kayn đối mặt với Rhaast trong không gian tâm trí, thanh kiếm sáng lên với ánh sáng mạnh mẽ. “Ta sẽ không để ngươi kiểm soát ta. Đây là cơ thể của ta và ta sẽ bảo vệ nó bằng mọi giá.”
Cuộc chiến trong tâm trí diễn ra ác liệt. Kayn phải chiến đấu với cả thể xác và tinh thần, cảm nhận sự căng thẳng và sự chống cự của Rhaast. Mỗi lần Kayn cảm thấy mình bị đẩy lùi, hắn lại lấy thêm sức mạnh từ ý chí và lòng quyết tâm.
Cuối cùng, khi nghi lễ đang đến gần điểm kết thúc, ánh sáng từ vòng tròn ma thuật trên mặt đất trở nên mạnh mẽ hơn. Các ký hiệu trên tường bắt đầu phát ra ánh sáng rực rỡ, bao phủ toàn bộ căn phòng. Kayn cảm thấy rằng sức mạnh của Rhaast đang bị áp đảo, và linh hồn ác quái đang dần mất đi sự kiểm soát.
“Chúng ta sắp thành công rồi!” Liora kêu lên, giọng nói tràn đầy hy vọng. “Hãy giữ vững tinh thần!”
Kayn, mặc dù vẫn phải chiến đấu với những cơn sóng đau đớn từ Rhaast, cảm thấy sự áp đảo của linh hồn ác quái đang giảm dần. Hắn tập trung vào thanh kiếm và sự kết nối của nó với Rhaast, quyết tâm không để bản thân bị đánh bại.
“Ta sẽ không thua!” Kayn hét lên, cảm nhận sức mạnh từ thanh kiếm tăng cường. “Ta sẽ chiến đấu đến cùng!”
Cuối cùng, ánh sáng từ nghi lễ đạt đến mức cực đại, và một tiếng nổ mạnh mẽ vang lên khi sức mạnh của Rhaast bị phá vỡ. Căn phòng sáng lên với một ánh sáng chói lóa, và linh hồn ác quái dần dần tan biến, để lại một cảm giác yên bình và sự nhẹ nhõm.
Kayn ngã quỵ xuống đất, thở hổn hển nhưng cảm thấy sự giải thoát từ sự kiểm soát của Rhaast. Liora và nhóm của cô nhanh chóng đến bên hắn, kiểm tra tình trạng của hắn và giúp hắn đứng dậy.
“Ngươi đã làm rất tốt, Kayn,” Liora nói với sự nhẹ nhõm và ngưỡng mộ. “Nghi lễ đã thành công, và Rhaast đã bị phong ấn.”
Kayn mỉm cười, cảm thấy sự giải thoát và nhẹ nhõm từ cuộc chiến vừa qua. “Cảm ơn các ngươi. Ta không thể làm điều này nếu không có sự giúp đỡ của các ngươi.”
Nhóm của họ chuẩn bị rời khỏi tháp cổ và trở lại với thế giới bên ngoài, với niềm tin rằng họ đã hoàn thành một phần quan trọng trong hành trình của mình. Tuy nhiên, Kayn biết rằng con đường phía trước vẫn còn đầy thử thách, và hắn phải tiếp tục chiến đấu để bảo vệ thế giới khỏi những mối nguy hiểm khác đang rình rập.