Kẻ Cắp Khéo Léo - Chương 4
Chương 4: Kế Hoạch Hóa Ra
Tối hôm sau, không khí trong khu phố trở nên hồi hộp hơn bao giờ hết. Tiểu Bảo và Lý Nguyên đứng ở một góc chợ đêm, nơi ánh đèn lồng sáng rực và tiếng ồn ào từ những người bán hàng khiến không khí thêm phần nhộn nhịp. Họ đã quyết định hóa trang để dễ dàng lẩn tránh trong đám đông.
“Ngươi có nghĩ rằng Bóng Ma sẽ đến không?” Lý Nguyên hỏi, đôi mắt quét qua những người đi lại.
“Cô ấy là một kẻ lừa đảo khôn ngoan. Nếu có cơ hội, chắc chắn cô ấy sẽ không bỏ lỡ,” Tiểu Bảo đáp, cảm thấy sự hồi hộp tăng lên.
Họ đứng im lặng, quan sát xung quanh. Một thời gian sau, một bóng người xuất hiện từ phía cuối chợ. Tiểu Bảo và Lý Nguyên cùng nhìn về phía đó. Cô gái mặc áo choàng đen, che kín mặt bằng một chiếc khăn, đi nhanh về phía họ.
“Đó có thể là Bóng Ma!” Tiểu Bảo thì thầm, và cả hai bắt đầu tiến lại gần.
Khi cô gái bước vào gần hơn, họ có thể thấy rõ rằng ánh mắt cô ấy đầy quyết đoán và sắc bén. Không ai dám tiếp cận cô ta, khiến cho bầu không khí xung quanh trở nên căng thẳng.
“Các ngươi tìm ta?” cô gái hỏi, giọng nói lạnh lùng nhưng đầy sức mạnh.
“Chúng tôi có vài câu hỏi liên quan đến nhóm cướp mà cô đang tham gia,” Tiểu Bảo nói, cố gắng giữ giọng bình tĩnh.
“Nhóm cướp? Các ngươi không nên dây vào chuyện này,” Bóng Ma trả lời, hơi nhướng mày. “Đó là chuyện không tốt cho sức khỏe.”
“Nhưng chúng tôi biết rằng cô không phải là một kẻ tầm thường,” Lý Nguyên thêm vào. “Cô có thể giúp chúng tôi, và chúng tôi có thể giúp cô.”
Bóng Ma cười nhẹ, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng. “Giúp? Các ngươi nghĩ rằng ta cần sự giúp đỡ từ hai kẻ xa lạ như các ngươi?”
“Cô có thể cần, nếu cô muốn thoát khỏi sự truy đuổi của các viên quan,” Tiểu Bảo nói, hy vọng sẽ chạm vào điểm yếu của cô. “Nhóm cướp kia đang gây rắc rối lớn trong thành phố, và chúng tôi đang cố gắng tìm ra kẻ đứng sau mọi chuyện.”
Cô gái dừng lại, ánh mắt chợt lấp lánh. “Ngươi muốn nói về sự thật? Nhưng sự thật không phải lúc nào cũng tốt đẹp. Nó có thể dẫn đến sự tan vỡ.”
“Chúng tôi đã thấy những điều tồi tệ trong vụ trộm gần đây,” Lý Nguyên nói, giọng điệu trở nên nghiêm túc. “Chúng tôi không thể để bọn chúng tiếp tục làm hại người vô tội.”
“Rất tốt,” Bóng Ma nói, giọng điệu bỗng trở nên nghiêm túc. “Ta sẽ nói cho các ngươi biết một vài điều. Nhưng trước hết, các ngươi cần phải chứng minh rằng mình có thể giúp ta.”
“Chúng tôi sẵn sàng,” Tiểu Bảo khẳng định.
“Đêm nay có một cuộc trao đổi hàng hóa lớn của nhóm cướp. Nếu các ngươi muốn gặp mặt và tìm hiểu, hãy theo ta. Nhưng phải cẩn thận, vì họ không thích có kẻ lạ mặt.” Bóng Ma đưa tay ra hiệu cho họ.
Họ theo cô ta vào một con hẻm nhỏ, nơi ánh sáng mờ ảo và không khí ẩm ướt. Tiểu Bảo cảm thấy lòng mình hồi hộp. Họ đã sắp bước vào một cuộc phiêu lưu đầy rủi ro.
Sau một hồi đi bộ, họ dừng lại trước một cánh cửa sắt cũ kỹ. Bóng Ma gõ ba lần, và cánh cửa mở ra. Bên trong là một không gian rộng lớn với những chiếc bàn đầy hàng hóa và những kẻ lạ mặt đang tụ tập nói chuyện.
“Đứng yên tại đây và quan sát,” Bóng Ma ra lệnh, rồi tiến vào giữa căn phòng.
Tiểu Bảo và Lý Nguyên đứng lặng lẽ, cảm thấy như mình đang ở trong một bộ phim hành động. Họ theo dõi mọi động thái xung quanh.
“Mọi người đều đã đến đây để thực hiện giao dịch,” Bóng Ma bắt đầu nói, giọng nói vang vọng trong không gian. “Nhưng nếu bất kỳ ai bị nghi ngờ, họ sẽ phải trả giá.”
Một người đàn ông trung niên, vẻ mặt bặm trợn, tiến lên. “Ngươi có chắc rằng không có ai theo dõi không?” hắn hỏi, ánh mắt dò xét.
“Không ai. Ta đã kiểm tra kỹ lưỡng,” Bóng Ma trả lời. “Hãy bắt đầu giao dịch.”
Tiểu Bảo lén nhìn vào hàng hóa trên bàn. Một số món đồ trông rất quen thuộc; có thể là những thứ đã bị đánh cắp từ những ngôi nhà mà họ đã điều tra. “Chúng ta cần phải có chứng cứ,” Tiểu Bảo thì thầm với Lý Nguyên.
“Đúng, nhưng làm thế nào để thu thập mà không bị phát hiện?” Lý Nguyên lo lắng.
“Hãy tìm một cách để thu hút sự chú ý của họ,” Tiểu Bảo gợi ý. “Nếu chúng ta có thể tạo ra một tiếng động lớn, có thể sẽ có cơ hội để tìm kiếm thêm thông tin.”
Ngay lúc đó, một người trong nhóm cướp bắt đầu cãi vã. “Ngươi đang làm gì vậy? Đây không phải là trò đùa!” hắn quát lên, và không khí trở nên căng thẳng.
“Đi đi!” Tiểu Bảo nói với Lý Nguyên, “Chúng ta phải hành động ngay bây giờ!”
Họ từ từ lùi lại và chuẩn bị để rời khỏi chỗ đứng, nhưng bỗng một tiếng nổ vang lên từ phía cửa. Tất cả mọi người đều quay lại, hoảng loạn. Tiểu Bảo và Lý Nguyên biết rằng đây là cơ hội của họ.
“Chạy!” Lý Nguyên hét lên, và cả hai lao vào đám đông. Họ tìm đường ra cửa, trái tim đập mạnh.
Khi họ đến gần cửa, Bóng Ma cũng lao về phía họ, ánh mắt đầy lo lắng. “Các ngươi không thể rời khỏi đây! Họ sẽ không để yên cho các ngươi đâu!”
“Chúng tôi cần phải đi!” Tiểu Bảo đáp, cố gắng giữ vững bước chân. Họ chạy ra ngoài, trong khi tiếng la hét và tiếng ồn ào vang vọng phía sau.
Khi ra đến bên ngoài, cả ba người đứng thở dốc. “Chúng ta phải tìm một nơi an toàn,” Tiểu Bảo nói, nhìn quanh.
“Đi theo ta!” Bóng Ma dẫn đường, và cả ba lao nhanh vào những con hẻm tối tăm, cách xa tiếng ồn ào phía sau.
Cuộc gặp gỡ này không chỉ đưa họ vào một cuộc phiêu lưu mới mà còn khiến Tiểu Bảo nhận ra rằng những bí mật mà họ tìm kiếm còn sâu xa hơn họ tưởng. Sự thật đang dần hé lộ, và mối nguy hiểm đang rình rập xung quanh họ.