Kẻ Cắp Khéo Léo - Chương 5
Chương 5: Đối Mặt Trực Tiếp
Khi đã rời khỏi khu vực giao dịch, Tiểu Bảo, Lý Nguyên và Bóng Ma dừng lại ở một căn phòng trống trong một ngôi nhà cũ kỹ, nơi ánh sáng le lói từ những khe hở trên tường. Họ thở phào nhẹ nhõm, nhưng bầu không khí căng thẳng vẫn còn hiện diện.
“Ngươi đã liều lĩnh quá mức,” Bóng Ma nói, ánh mắt lấp lánh sự lo lắng. “Nếu không có ta, các ngươi đã bị bắt giữ rồi.”
“Chúng tôi hiểu,” Tiểu Bảo đáp, cố gắng lấy lại bình tĩnh. “Nhưng chúng tôi cần biết thêm thông tin. Ai là người đứng sau nhóm cướp này? Và có lẽ cô biết rõ hơn bất kỳ ai khác.”
“Người đứng đầu là một kẻ rất khôn ngoan, hắn được gọi là ‘Quỷ Đầu Lâu’. Hắn có một mạng lưới rộng lớn, và hắn sẽ không dễ dàng để các ngươi vào gần,” Bóng Ma nói, giọng nghiêm túc.
“Chúng tôi cần tìm ra hắn. Nếu không, những vụ trộm này sẽ tiếp tục hoành hành,” Lý Nguyên khẳng định. “Cô có biết cách nào để liên lạc với hắn không?”
“Không dễ dàng như vậy. Quỷ Đầu Lâu không bao giờ xuất hiện trực tiếp trừ khi hắn đã xác định rằng có nguy hiểm,” Bóng Ma đáp, vẻ mặt trầm ngâm. “Nhưng có một cách để chúng ta có thể tìm được hắn.”
“Cách gì?” Tiểu Bảo hỏi, ánh mắt dán chặt vào cô.
“Hắn sẽ tổ chức một cuộc họp vào đêm mai. Những kẻ trong giới cướp sẽ tụ tập để bàn bạc về kế hoạch tiếp theo. Nếu các ngươi muốn tìm hiểu, hãy giả vờ là những kẻ mới gia nhập băng nhóm,” Bóng Ma giải thích.
“Liệu điều đó có an toàn không?” Tiểu Bảo lo lắng.
“Nếu các ngươi biết cách cư xử, có thể sẽ không ai nghi ngờ,” Bóng Ma đáp, ánh mắt tự tin. “Tôi có thể giúp các ngươi. Nhưng hãy cẩn thận; nếu bị phát hiện, cái giá sẽ rất đắt.”
Tiểu Bảo và Lý Nguyên nhìn nhau, trong lòng đầy quyết tâm. “Chúng tôi sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết để ngăn chặn bọn cướp,” Tiểu Bảo nói.
“Được rồi,” Bóng Ma đồng ý. “Nhưng trước hết, chúng ta cần chuẩn bị. Ngày mai, hãy gặp tôi ở khu chợ cũ vào lúc hoàng hôn. Từ đó, chúng ta sẽ lên kế hoạch.”
Ngày hôm sau, Tiểu Bảo và Lý Nguyên cảm thấy thời gian trôi chậm lại. Họ dành cả ngày để chuẩn bị, luyện tập những câu nói và hành động cần thiết để không bị nghi ngờ trong cuộc họp tối mai.
“Khi chúng ta đến đó, hãy cố gắng giữ bình tĩnh,” Lý Nguyên nói, cố gắng điều chỉnh lại tâm lý. “Nếu bọn chúng hỏi, chúng ta phải nói rằng mình đã nghe về nhóm và muốn gia nhập.”
“Đúng rồi. Chúng ta cần có kế hoạch thoát thân trong trường hợp xấu nhất,” Tiểu Bảo đáp, gật đầu.
Cuối cùng, khi màn đêm buông xuống, bầu không khí xung quanh trở nên bí ẩn hơn bao giờ hết. Họ đến khu chợ cũ, nơi có những bóng đèn lấp lánh sáng lên trong bóng tối. Bóng Ma đã đứng sẵn ở một góc, vẻ mặt nghiêm trọng.
“Các ngươi đến rồi,” cô nói. “Hãy đi theo tôi.”
Họ đi qua những con đường nhỏ hẹp và chật chội, đi qua những góc tối tăm cho đến khi đến một ngôi nhà bỏ hoang. Bóng Ma gõ nhẹ lên cửa, và cánh cửa từ từ mở ra.
Bên trong, không khí nặng nề với sự hiện diện của nhiều kẻ lạ mặt. Họ nhìn Tiểu Bảo và Lý Nguyên với ánh mắt nghi ngờ.
“Đây là những kẻ mới,” Bóng Ma nói, chỉ vào họ. “Họ muốn gia nhập nhóm của chúng ta.”
“Nghe nói các ngươi đã có những hành động dũng cảm,” một người đàn ông trung niên với khuôn mặt bặm trợn lên tiếng. “Các ngươi có biết chúng ta làm gì không?”
“Chúng tôi biết,” Lý Nguyên tự tin trả lời. “Chúng tôi muốn tham gia vào các vụ trộm. Chúng tôi muốn kiếm lợi.”
“Lợi? Chúng ta không cần thêm gánh nặng,” một người khác nói, rõ ràng không hài lòng. “Các ngươi phải chứng minh rằng mình có thể làm việc.”
“Đúng vậy! Chúng ta không cần những kẻ yếu đuối,” người trung niên tiếp tục. “Hãy chứng minh cho chúng ta thấy rằng các ngươi thực sự xứng đáng.”
Tiểu Bảo cảm thấy mồ hôi bắt đầu đổ xuống. “Chúng tôi sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết để chứng minh mình,” anh nói, giọng bình tĩnh.
“Rất tốt. Vậy hãy tham gia vào một vụ trộm tối nay,” người trung niên nói. “Chúng ta sẽ xem các ngươi có thực sự có tài năng hay không.”
“Vụ trộm nào?” Lý Nguyên hỏi.
“Chúng ta sẽ đánh vào một tiệm vàng lớn ở trung tâm thành phố,” người trung niên trả lời. “Nhưng phải cẩn thận, vì đó là một nơi có bảo vệ.”
“Chúng tôi sẽ không làm các ngài thất vọng,” Tiểu Bảo tự tin nói, dù lòng anh đang dâng lên sự lo lắng.
Khi cuộc họp kết thúc, Bóng Ma đi đến gần họ. “Các ngươi phải cẩn thận. Nếu bị phát hiện, mọi thứ sẽ rất tồi tệ,” cô nhắc nhở, ánh mắt lo lắng.
“Chúng tôi hiểu. Nhưng đây là cơ hội của chúng tôi,” Tiểu Bảo khẳng định.
Bóng Ma gật đầu. “Tối nay sẽ quyết định rất nhiều điều. Hãy chuẩn bị cho cuộc thử thách lớn nhất trong đời.”
Tiểu Bảo và Lý Nguyên cảm thấy hồi hộp nhưng cũng tràn đầy quyết tâm. Họ đang ở trên bờ vực của một cuộc phiêu lưu nguy hiểm, nhưng sự thật về nhóm cướp và Quỷ Đầu Lâu đang chờ đợi họ khám phá. Số phận của họ và cả thành phố đang nằm trong tay họ.