Kẻ Chinh Phục Thiên Nhiên - Chương 4
Chương 4: Bước đầu trong việc thuần hóa
Sau những thành công ban đầu trong việc bắt giữ và làm quen với những con dê rừng, Minh tiếp tục công việc thuần hóa động vật của mình. Anh hiểu rằng bước tiếp theo không chỉ là giữ cho những con vật này sống sót mà còn là giúp chúng phát triển và sinh sản để trở thành nguồn lương thực lâu dài cho bộ lạc.
Một buổi sáng, Minh cùng Linh và một nhóm nhỏ những người đàn ông trong bộ lạc bắt đầu xây dựng một khu vực chăn thả nhỏ bằng cách sử dụng cành cây và dây leo để tạo nên hàng rào bảo vệ xung quanh. Minh muốn đảm bảo rằng những con dê có một nơi an toàn để ăn uống và nghỉ ngơi mà không bị thú dữ tấn công.
Trong khi mọi người làm việc, Minh bắt đầu giảng giải về cách chăm sóc động vật. “Chúng ta cần cung cấp cho chúng thức ăn đủ dinh dưỡng và nước sạch hàng ngày,” Minh nói, chỉ vào những đống cỏ và lá cây mà anh đã chuẩn bị sẵn. “Nếu chúng cảm thấy an toàn và thoải mái, chúng sẽ bắt đầu sinh sản, và đó là lúc chúng ta thật sự có được nguồn thức ăn ổn định.”
Nam, người đã cùng Minh bắt giữ những con dê, có vẻ vẫn còn chút hoài nghi. “Minh, ta vẫn chưa hiểu rõ. Làm sao chúng ta biết khi nào chúng sẽ sinh sản? Và nếu không đủ thức ăn thì sao?”
Minh ngừng lại, nhìn Nam và những người khác. “Đó là lý do tại sao chúng ta cần phải quan sát chúng mỗi ngày. Tôi sẽ dạy các bạn cách nhận biết những dấu hiệu khi chúng sắp sinh sản, cũng như cách điều chỉnh lượng thức ăn tùy theo điều kiện thực tế. Việc này đòi hỏi sự kiên nhẫn, nhưng nếu chúng ta làm đúng, kết quả sẽ xứng đáng.”
Linh lắng nghe Minh với sự chú tâm đặc biệt. Cô đã bắt đầu học được nhiều điều từ anh và cũng thấy rõ tầm quan trọng của việc này đối với bộ lạc. “Nếu chúng ta có thể duy trì điều này, mùa đông tới sẽ không còn là nỗi ám ảnh nữa,” cô nói, ánh mắt đầy hy vọng.
Trong suốt những ngày tiếp theo, Minh cùng Linh và một số người trong bộ lạc chăm sóc cho đàn dê, theo dõi chúng cẩn thận và đảm bảo rằng chúng nhận đủ thức ăn và nước uống. Minh cũng hướng dẫn mọi người cách tiếp cận nhẹ nhàng và kiên nhẫn với các con vật, tránh làm chúng hoảng sợ.
Một buổi tối, khi Minh đang kiểm tra tình trạng của đàn dê, Linh đến gần anh, mang theo một ít thức ăn. “Anh Minh, mọi người trong bộ lạc bắt đầu nói về những thay đổi mà anh mang đến. Một số người đã bắt đầu tin rằng đây có thể là một cách sống mới cho chúng ta.”
Minh quay lại, mỉm cười khi nhìn thấy Linh. “Điều đó thật tốt. Nhưng chúng ta vẫn còn một chặng đường dài để đi. Sự thay đổi không diễn ra trong một sớm một chiều, nhưng tôi tin rằng nếu chúng ta tiếp tục kiên trì, mọi người sẽ nhận thấy lợi ích thực sự.”
Linh đặt thức ăn xuống, ngồi cạnh Minh. “Em cũng tin tưởng điều đó. Anh đã mang lại hy vọng mới cho bộ lạc. Em chưa từng thấy mọi người làm việc chăm chỉ như vậy, và đó là nhờ anh.”
Minh cảm thấy ấm lòng trước lời nói của Linh. Anh nhìn cô, thấy sự quyết tâm trong ánh mắt của cô. “Linh, em đã giúp anh rất nhiều. Anh không thể làm được điều này một mình. Sự hỗ trợ của em và mọi người trong bộ lạc là điều vô cùng quan trọng.”
Linh mỉm cười, nhưng trước khi cô kịp nói thêm gì, một tiếng động lớn vang lên từ phía bên kia của khu vực chăn thả. Minh và Linh đứng bật dậy, chạy về phía tiếng động. Khi đến nơi, họ thấy một con dê đã phá vỡ hàng rào và đang cố gắng thoát ra ngoài.
“Mau, giúp tôi giữ nó lại!” Minh hét lên. Linh và một số người khác nhanh chóng chạy đến. Minh cẩn thận tiếp cận con dê, cố gắng không làm nó hoảng sợ thêm. Anh nhẹ nhàng đưa tay chạm vào đầu nó, cố gắng trấn an.
“Mọi người từ từ tiến lại, không được làm nó sợ,” Minh hướng dẫn. Cùng với Linh và Nam, họ từ từ đẩy con dê trở lại vào khu vực chăn thả.
“Có vẻ như hàng rào chưa đủ chắc chắn,” Minh nói, thở hắt ra sau khi mọi chuyện đã ổn định. “Chúng ta cần củng cố nó thêm. Điều này cho thấy chúng ta còn nhiều việc phải làm để đảm bảo mọi thứ vận hành trơn tru.”
Nam nhìn Minh, lần đầu tiên anh ta có vẻ thật sự hiểu những gì Minh đang cố gắng làm. “Ta sẽ giúp củng cố hàng rào. Minh, ngươi nói đúng, việc này không dễ dàng, nhưng có lẽ nó đáng để chúng ta cố gắng.”
Minh gật đầu, cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy Nam bắt đầu thay đổi quan điểm. “Cảm ơn ngươi, Nam. Chúng ta sẽ làm được nếu cùng nhau làm việc.”
Buổi tối đó, khi Minh ngồi bên đống lửa với Linh, anh cảm thấy một cảm giác bình yên lan tỏa. Dù có những thử thách phía trước, nhưng sự hỗ trợ từ Linh và những người trong bộ lạc đã giúp anh vững tin hơn vào con đường mình đã chọn.
“Ngày mai, chúng ta sẽ tiếp tục củng cố khu chăn thả và bắt đầu nghĩ đến việc mở rộng nó cho những loài khác,” Minh nói, ánh mắt đầy quyết tâm. “Đây mới chỉ là khởi đầu.”
Linh gật đầu, ánh mắt cô cũng đầy niềm tin. “Em sẽ luôn ở bên cạnh anh, Minh. Chúng ta sẽ làm nên điều kỳ diệu cho bộ lạc này.”
Màn đêm dần buông xuống, nhưng trong lòng Minh và Linh, một ngọn lửa hy vọng vẫn cháy sáng, soi đường cho họ trên con đường dài phía trước.