Kế Hoạch Của Hoàng Hậu - Chương 1
Chương 1: Hành trình xuyên thời gian
Lý Minh bước vào căn phòng trưng bày cổ vật với một cảm giác lạ lẫm. Ánh đèn vàng nhạt từ trần nhà chiếu xuống, tạo nên không gian ấm áp nhưng cũng đầy bí ẩn. Trước mắt anh, một chiếc hộp bằng gỗ mun chạm khắc tinh xảo đang nằm lặng lẽ trên bàn, được bảo vệ bởi lớp kính trong suốt. Đây là món đồ cổ mà anh đã theo dõi từ lâu, được đồn đại là có liên quan đến một loạt những vụ án mạng bí ẩn.
“Đây là thứ cuối cùng,” Lý Minh thì thầm với chính mình. “Nếu tôi tìm được lời giải ở đây, tất cả mọi thứ sẽ được sáng tỏ.”
Anh đưa tay nhẹ nhàng chạm vào lớp kính, mắt không rời khỏi những hoa văn phức tạp khắc trên hộp. Những đường nét uốn lượn, hình rồng bay phượng múa dường như đang kể một câu chuyện từ quá khứ xa xôi. Bất chợt, có gì đó rung lên trong không khí, khiến Lý Minh giật mình.
“Mình tưởng tượng ra chăng?” Anh lắc đầu, tự nhủ. Nhưng trước khi kịp rút tay lại, một cơn gió lốc xoáy mạnh bất ngờ thổi từ đâu đến, cuốn lấy anh. Những hình ảnh trước mắt mờ dần, rồi tối đen như mực.
Lý Minh tỉnh dậy, cảm thấy đầu mình đau nhức như búa bổ. Mặt đất dưới chân cứng ngắt và lạnh lẽo. Khi mở mắt, anh thấy mình đang nằm giữa một khu rừng rậm rạp, hoàn toàn xa lạ. Những cây cổ thụ cao vút bao quanh, tiếng chim hót và tiếng suối chảy nhẹ nhàng vang vọng trong không gian.
“Chuyện gì… đã xảy ra?” Lý Minh lẩm bẩm, cố gắng ngồi dậy.
Anh nhìn quanh, cố gắng tìm ra dấu hiệu của nơi mà mình đang ở. Không có dấu vết của công nghệ hiện đại, không có bất kỳ tiếng ồn nào của thành phố. Chỉ có tiếng thiên nhiên hoang dã. Đó là lúc anh nhận ra trang phục của mình đã thay đổi. Bộ đồ điều tra hiện đại đã biến mất, thay vào đó là một bộ y phục bằng vải thô, kiểu dáng cổ xưa.
“Làm sao mà…?” Lý Minh nhìn xuống bộ quần áo lạ lẫm với sự bối rối. “Mình đang ở đâu đây?”
Tiếng bước chân vang lên từ phía sau khiến anh giật mình. Quay lại, Lý Minh thấy một nhóm người đàn ông mặc áo giáp đang tiến về phía mình. Họ mang theo vũ khí, dáng vẻ nghiêm nghị, như thể họ vừa bước ra từ một trang sử cổ.
“Ngươi là ai?” Một người trong số họ quát lớn, giơ cao thanh kiếm. “Tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?”
“Tôi… tôi là…” Lý Minh lúng túng, không biết nên trả lời thế nào. Anh chưa kịp nghĩ ra câu trả lời thì người đàn ông khác, có vẻ là thủ lĩnh của nhóm, lên tiếng.
“Hắn không có vẻ gì là thuộc về vùng này. Bắt hắn lại, mang về tra hỏi.”
“Khoan đã! Tôi chỉ là… tôi không biết mình đang ở đâu!” Lý Minh vội vàng nói, cố gắng tránh bị hiểu lầm.
Nhưng những người lính không để cho anh có cơ hội giải thích thêm. Họ tiến lên, trói tay Lý Minh lại mà không nói lời nào. Anh bị áp giải qua khu rừng, mỗi bước đi đều cảm nhận được sự lúng túng và lo lắng trong lòng.
Cuối cùng, họ đưa anh đến một ngôi làng nhỏ nằm ẩn mình giữa những ngọn núi. Ngôi làng mang đậm nét cổ kính, với những ngôi nhà mái ngói đỏ, tường vôi trắng, và cánh đồng lúa bát ngát. Mọi thứ ở đây đều xa lạ, như thể anh vừa bước vào một thế giới hoàn toàn khác.
“Đây là đâu?” Lý Minh không thể kìm nén câu hỏi.
“Ngươi đang ở làng Nam Phong, thuộc triều đại nhà Hán,” một người lính trả lời, giọng khô khốc. “Và nếu ngươi không muốn gặp rắc rối, tốt nhất là ngươi nên trả lời thành thật mọi câu hỏi.”
“Nhà Hán?” Lý Minh thốt lên, không tin vào tai mình. “Nhà Hán… Làm sao có thể…?”
Trước khi anh kịp hiểu rõ mọi chuyện, Lý Minh đã bị đưa vào một ngôi nhà lớn, nơi một người đàn ông trung niên mặc trang phục quan lại đang chờ đợi. Ông ta nhìn Lý Minh từ đầu đến chân với ánh mắt sắc lạnh, như thể đang cố gắng nhìn thấu con người trước mặt.
“Ngươi là ai, và tại sao ngươi lại xuất hiện ở nơi này?” Người đàn ông hỏi, giọng nói đầy uy quyền.
“Tôi… tôi là Lý Minh, một thám tử đến từ tương lai,” Lý Minh đáp, hy vọng rằng sự thật có thể giúp anh thoát khỏi tình cảnh này.
Người đàn ông nhíu mày, rõ ràng là không tin lời nói của Lý Minh. “Ngươi nghĩ ta sẽ tin những lời bịa đặt đó sao? Ngươi tốt nhất nên nói sự thật, nếu không đừng trách ta dùng biện pháp mạnh.”
“Ông phải tin tôi!” Lý Minh cố gắng giải thích. “Tôi không biết bằng cách nào mà tôi đã bị cuốn về đây. Tôi không có ý định xâm phạm hay gây hại cho ai cả. Tôi chỉ đang cố gắng tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra.”
Người đàn ông nhìn anh một lúc lâu, rồi ra lệnh cho lính canh: “Giam hắn lại. Ta sẽ quyết định số phận của hắn sau khi điều tra thêm.”
Lý Minh bị áp giải vào một căn phòng tối tăm, cửa sắt nặng nề đóng lại sau lưng. Trong bóng tối, anh ngồi xuống, đầu óc cố gắng hiểu rõ những gì vừa xảy ra.
“Nhà Hán… làm sao mình lại rơi vào thời kỳ này?” Lý Minh tự hỏi. “Và làm sao mình có thể trở lại thời hiện đại?”
Những câu hỏi không có lời giải đáp, và trong lòng anh, một cảm giác lo sợ mơ hồ bắt đầu len lỏi. Lý Minh biết rằng anh phải tìm ra sự thật và cách để quay trở lại, nhưng trước tiên, anh cần phải làm rõ tình hình hiện tại, ở thời đại mà anh chưa từng nghĩ sẽ đặt chân đến.
Trong bóng tối của căn phòng giam, Lý Minh lặng lẽ suy ngẫm về những gì đang chờ đợi anh ở thời kỳ đầy rẫy những âm mưu và nguy hiểm này. Cuộc hành trình của anh chỉ mới bắt đầu, và anh cần phải chuẩn bị cho những thử thách phía trước, nơi mà quá khứ và hiện tại đang hòa quyện một cách kỳ lạ.