Kế Hoạch Của Hoàng Tử - Chương 6
Chương 6: Âm mưu chiếm ngôi
Những ngày tiếp theo, Minh tập trung lên kế hoạch ngăn chặn âm mưu của hoàng tử Lưu Kiện. Anh biết rõ rằng thời gian không còn nhiều, và chỉ cần một bước đi sai lầm, không chỉ anh mà cả những người liên quan cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Một buổi sáng, Minh được hoàng tử triệu tập đến cung điện. Khi anh bước vào, hoàng tử Lưu Kiện đang ngồi trên chiếc ghế quyền lực, mắt nhìn xa xăm qua cửa sổ lớn. Bên cạnh là một vài quan chức thân cận, tất cả đều im lặng.
“Ngươi đến đúng lúc,” hoàng tử nói, giọng nói đều đều nhưng chứa đựng sức mạnh. “Ta có một nhiệm vụ mới cho ngươi.”
Minh cúi đầu, cố giữ bình tĩnh. “Thưa ngài, tôi sẵn sàng.”
Hoàng tử Lưu Kiện đứng dậy, tiến lại gần Minh, ánh mắt lạnh lùng chiếu thẳng vào anh. “Ngươi đã tiến triển ra sao với vụ án của Quan Đại Nhân? Ta cần biết ngươi có tìm ra được điều gì đáng nghi ngờ không.”
Minh cảm nhận được sự nghi ngờ trong lời nói của hoàng tử, nhưng anh đã chuẩn bị sẵn câu trả lời. “Thưa ngài, tôi đã phát hiện một số manh mối cho thấy có thể có một âm mưu nhằm chống lại triều đình. Tuy nhiên, tôi cần thêm thời gian để xác thực.”
Hoàng tử Lưu Kiện mỉm cười, nhưng nụ cười ấy khiến Minh lạnh sống lưng. “Rất tốt. Ta biết ngươi là người có tài, nên ta sẽ giao cho ngươi một nhiệm vụ quan trọng hơn. Ngươi sẽ điều tra những kẻ có ý định chống đối ta. Chúng ta không thể để bất kỳ ai cản trở kế hoạch của ta.”
Minh cúi đầu nhận lệnh, trong lòng không khỏi cảm thấy lo lắng. Hoàng tử Lưu Kiện đang cố kiểm soát anh, và nếu anh không cẩn thận, anh sẽ bị cuốn sâu vào âm mưu này mà không thể thoát ra.
“Ngươi sẽ bắt đầu từ những người thân cận với hoàng đế. Ta muốn biết tất cả về họ, mọi hoạt động của họ, và nếu phát hiện kẻ nào phản bội, ngươi biết phải làm gì rồi đấy,” hoàng tử nói thêm, giọng nói đầy ẩn ý.
Minh gật đầu, rời khỏi cung điện với tâm trạng nặng trĩu. Anh biết rằng mình đang bước đi trên một lưỡi dao, một sai lầm nhỏ cũng có thể dẫn đến sự diệt vong.
Trở về phòng riêng, Minh triệu tập Phúc và một số người trung thành khác. Anh biết mình không thể một mình đối đầu với hoàng tử, nên anh phải dựa vào những người anh tin tưởng nhất.
“Phúc, chúng ta phải hành động ngay,” Minh nói, sau khi kể lại mọi chuyện. “Hoàng tử đã giao cho tôi nhiệm vụ điều tra những kẻ chống đối ngài ấy, nhưng thực tế là ngài ấy muốn tôi loại bỏ bất kỳ ai có khả năng cản trở kế hoạch chiếm ngôi của mình.”
Phúc lắng nghe, gật đầu đồng ý. “Ngài có kế hoạch gì?”
Minh nhìn xung quanh căn phòng nhỏ, rồi hạ giọng nói: “Chúng ta phải tìm cách cảnh báo hoàng đế và những người trung thành với ông ấy. Nhưng chúng ta phải làm điều đó một cách kín đáo, để không ai phát hiện ra.”
Phúc trầm ngâm suy nghĩ, rồi đề xuất: “Có lẽ chúng ta nên liên hệ với một số quan chức trung thành mà ngài biết. Họ có thể giúp đỡ và có thể đưa ra lời khuyên tốt nhất.”
Minh đồng ý và cùng Phúc lập danh sách những người có thể tin tưởng. Tuy nhiên, việc liên lạc với họ cũng không hề dễ dàng, bởi vì bất kỳ sự nghi ngờ nào cũng có thể dẫn đến thất bại toàn diện.
Trong khi đó, Minh không ngừng theo dõi hành tung của hoàng tử Lưu Kiện và các quan chức thân cận với ngài ấy. Anh biết rằng nếu muốn ngăn chặn âm mưu, anh phải biết rõ từng bước đi của họ.
Một đêm nọ, Minh nhận được tin từ Phúc rằng hoàng tử Lưu Kiện sẽ tổ chức một cuộc họp bí mật khác, lần này có sự tham gia của một số quan chức ngoại bang. Cuộc họp này có thể là dấu hiệu cho thấy hoàng tử đang tìm kiếm sự ủng hộ từ bên ngoài để đảm bảo kế hoạch chiếm ngôi được thực hiện thành công.
Minh hiểu rằng đây là cơ hội để anh thu thập thêm bằng chứng và tìm hiểu sâu hơn về kế hoạch của hoàng tử. Nhưng cùng lúc, anh biết rằng điều này cũng có thể đặt anh vào tình thế cực kỳ nguy hiểm.
“Chúng ta phải tham gia cuộc họp này mà không bị phát hiện,” Minh nói với Phúc. “Nếu có thể, chúng ta sẽ thu thập thông tin và tìm ra cách để ngăn chặn họ trước khi kế hoạch được triển khai.”
Phúc đồng ý và cả hai lên kế hoạch tiếp cận khu vực tổ chức cuộc họp mà không bị ai phát hiện.
Đêm đó, Minh và Phúc lẻn vào cung điện, nơi cuộc họp sẽ diễn ra. Họ nấp sau một bức tường gần cửa sổ, nơi họ có thể nghe rõ những gì đang diễn ra bên trong.
“Chúng ta phải hành động nhanh chóng,” Minh thì thầm với Phúc. “Nếu phát hiện ra điều gì, chúng ta phải tìm cách đưa tin cho hoàng hậu ngay lập tức.”
Bên trong, giọng nói của hoàng tử Lưu Kiện vang lên, bàn bạc về kế hoạch lật đổ hoàng đế, về việc làm thế nào để thao túng triều đình và loại bỏ những kẻ trung thành với hoàng đế. Minh nghe mà lòng càng thêm lạnh lẽo, nhận ra mức độ nghiêm trọng của âm mưu này.
Cuộc họp kết thúc, hoàng tử và các quan chức rời đi. Minh và Phúc lập tức trở về phòng của mình, nơi họ họp kín với những người trung thành khác để thảo luận về những gì vừa nghe được.
“Chúng ta đã có đủ bằng chứng,” Minh nói, ánh mắt kiên quyết. “Bây giờ là lúc phải hành động. Chúng ta phải cảnh báo hoàng hậu và hoàng đế ngay, nếu không mọi thứ sẽ quá muộn.”
Phúc và những người khác đồng ý, biết rằng họ đang đối mặt với một trận chiến quyết định. Nhưng tất cả đều hiểu rằng cuộc chiến này không chỉ là để bảo vệ ngai vàng mà còn để bảo vệ lẽ phải và công lý.
Với quyết tâm và lòng can đảm, Minh và đồng đội của mình chuẩn bị bước vào giai đoạn nguy hiểm nhất của cuộc điều tra. Họ biết rằng không có đường lui, và chỉ có một con đường duy nhất: đối đầu và chiến thắng trong cuộc chiến quyền lực đầy mưu mô này.