Kế Hoạch Của Kẻ Phản Bội - Chương 5
Chương 5: Kế hoạch được phơi bày
Đêm tiếp theo, khi màn đêm buông xuống, Lưu Vân, Lý Trung, Vương Đại, và Hàn Thương bí mật gặp nhau tại một căn phòng nhỏ trong ngôi nhà của Hàn Thương. Ánh sáng từ ngọn đèn dầu duy nhất trong phòng chiếu sáng những gương mặt nghiêm trọng và đầy quyết tâm.
“Đêm nay, chúng ta sẽ làm rõ mọi thứ,” Lưu Vân bắt đầu, giọng nói chắc nịch. **“Tư Mã Dương đã bắt đầu hoang mang. Chúng ta phải tận dụng cơ hội này để ép hắn khai ra toàn bộ kế hoạch của Trương Ngạn.”
Hàn Thương ngồi im lặng, đôi mắt sáng quắc dưới ánh đèn. **“Tôi đã ở trong triều đình đủ lâu để biết rằng những kẻ như Trương Ngạn không dễ bị hạ bệ. Hắn sẽ không để lộ bất cứ sơ hở nào. Nhưng nếu chúng ta có thể đẩy Tư Mã Dương vào đường cùng, hắn sẽ không có lựa chọn nào khác ngoài việc phản bội Trương Ngạn.”
“Vậy chúng ta sẽ làm thế nào?” Vương Đại hỏi, đôi mắt ông ta ánh lên vẻ lo lắng. **“Tư Mã Dương không phải kẻ dễ bị đe dọa.”
Lưu Vân suy nghĩ một lúc rồi nói, **“Chúng ta sẽ dùng Hàn Thương như một con bài. Nếu Tư Mã Dương tin rằng Hàn Thương đã báo cáo trực tiếp với hoàng đế về âm mưu này, hắn sẽ sợ rằng mình sẽ bị tiêu diệt cùng với Trương Ngạn. Khi đó, hắn sẽ tìm cách thoát thân và sẽ bán đứng Trương Ngạn để tự cứu mình.”
Hàn Thương gật đầu đồng ý, ánh mắt ông ta đầy sự quyết tâm. **“Tôi đã từng là cận thần của hoàng đế, và tôi biết cách để làm cho Tư Mã Dương tin rằng tôi vẫn có ảnh hưởng. Tôi sẽ giả vờ như đã gặp hoàng đế và kể lại toàn bộ âm mưu, nhưng vì lòng trung thành của tôi đối với triều đình, tôi sẽ cho hắn một cơ hội cuối cùng để đầu thú và khai ra mọi thứ.”
Lý Trung nhìn quanh căn phòng, rồi nói thêm, **“Chúng ta phải chắc chắn rằng kế hoạch này không có sơ hở. Nếu Tư Mã Dương nghi ngờ bất cứ điều gì, hắn có thể trở mặt và tất cả chúng ta sẽ gặp nguy hiểm.”
Lưu Vân đồng ý, **“Chúng ta sẽ cần phải rất thận trọng. Hàn Thương, ngài sẽ gặp Tư Mã Dương tại một địa điểm bí mật, nơi không ai có thể nghe lén được. Tôi sẽ theo dõi từ xa để đảm bảo rằng không có gì bất thường xảy ra.”
Cuộc họp kết thúc khi đêm đã khuya. Mọi người đều rời đi với một kế hoạch rõ ràng trong đầu, nhưng cũng với sự lo lắng âm ỉ trong lòng. Họ biết rằng chỉ một sai sót nhỏ cũng có thể dẫn đến thảm họa.
Sáng hôm sau, Hàn Thương bí mật gửi một bức thư cho Tư Mã Dương, đề nghị một cuộc gặp gỡ khẩn cấp vào tối hôm đó tại một ngôi đền bỏ hoang bên ngoài thành Hàm Dương. Bức thư ngắn gọn nhưng đủ sức nặng để khiến Tư Mã Dương không thể từ chối. Trong thư, Hàn Thương ám chỉ rằng ông đã có một cuộc gặp gỡ quan trọng với hoàng đế và biết được những điều Tư Mã Dương không muốn ai biết.
Khi trời vừa tối, Lưu Vân cùng Hàn Thương rời khỏi thành phố, tiến đến ngôi đền bỏ hoang theo kế hoạch. Ngôi đền nằm lẩn khuất giữa rừng cây rậm rạp, nơi ánh trăng chỉ chiếu được những tia sáng yếu ớt. Lưu Vân chọn một vị trí gần đó để quan sát, trong khi Hàn Thương bước vào bên trong đền, nơi ông đã chuẩn bị sẵn một ngọn đèn dầu nhỏ.
Không lâu sau, Lưu Vân nhìn thấy một bóng người lén lút tiến về phía ngôi đền. Đó chính là Tư Mã Dương, khuôn mặt hắn đầy vẻ lo lắng và căng thẳng. Hắn bước vào đền, ánh mắt quét nhanh khắp nơi như để kiểm tra xem có ai theo dõi không.
“Hàn đại nhân,” Tư Mã Dương lên tiếng khi nhìn thấy Hàn Thương đang ngồi chờ, giọng hắn có chút run rẩy. **“Ngài nói rằng ngài đã gặp hoàng đế? Có phải thật không?”
Hàn Thương ngước lên nhìn hắn, giọng điệu lạnh lùng nhưng đầy thuyết phục. **“Đúng vậy, ta đã gặp hoàng đế. Ta đã kể lại tất cả những gì ta biết về âm mưu phản bội trong triều đình. Hoàng đế đang rất tức giận và sẵn sàng tiêu diệt tất cả những kẻ liên quan. Nhưng vì lòng trung thành với triều đình, ta muốn cho ngươi một cơ hội. Nếu ngươi khai ra mọi thứ về kế hoạch của Trương Ngạn, có lẽ ngươi sẽ được tha mạng.”
Tư Mã Dương đứng chết lặng, mồ hôi lạnh toát ra trên trán. Hắn nhìn chằm chằm vào Hàn Thương, dường như đang cố gắng đánh giá xem lời nói của ông có đáng tin hay không. Nhưng sự sợ hãi đang dần chiếm lấy lý trí của hắn. Hắn biết rằng nếu hoàng đế thực sự đã biết về âm mưu này, cơ hội duy nhất để thoát chết là phản bội Trương Ngạn.
“Ngài chắc chắn chứ?” Tư Mã Dương hỏi, giọng hắn lạc đi. **“Hoàng đế thực sự biết tất cả?”
“Ngươi nghĩ ta dám nói dối trong tình huống này sao?” Hàn Thương đáp lại, ánh mắt sắc bén. **“Ta không có gì để mất, nhưng ngươi thì có. Ngươi chỉ có một cơ hội, hoặc là ngươi khai ra mọi thứ, hoặc là ngươi sẽ chết cùng với Trương Ngạn.”
Tư Mã Dương bắt đầu run rẩy, sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt. Cuối cùng, hắn hít một hơi sâu và cúi đầu, giọng nói khàn khàn: **“Được rồi, ta sẽ nói. Nhưng ngài phải hứa rằng ta sẽ được an toàn.”
“Ta không thể hứa gì cả,” Hàn Thương đáp. **“Nhưng nếu ngươi khai ra tất cả, ta sẽ nói với hoàng đế rằng ngươi đã hợp tác. Điều đó có thể cứu được mạng ngươi.”
Tư Mã Dương gật đầu, rồi bắt đầu kể ra toàn bộ kế hoạch của Trương Ngạn. Hắn nói rằng Trương Ngạn đã lên kế hoạch ám sát hoàng đế trong một buổi yến tiệc sắp tới, với sự tham gia của một số quan lớn trong triều. Họ đã chuẩn bị mọi thứ, từ việc đưa quân đội trung thành với Trương Ngạn vào vị trí, đến việc sử dụng độc dược trong rượu của hoàng đế.
Lưu Vân nghe hết mọi thứ từ vị trí của mình, cảm thấy trong lòng tràn đầy sự căm phẫn. “Âm mưu này không chỉ là một cuộc phản bội đơn thuần, mà là một kế hoạch chi tiết và tàn ác để đoạt lấy quyền lực,” ông thầm nghĩ.
Sau khi Tư Mã Dương khai ra tất cả, Hàn Thương đứng dậy và ra hiệu cho hắn rời đi. “Ngươi đã làm đúng,” Hàn Thương nói, **“Nhưng hãy nhớ, nếu ngươi cố gắng trốn thoát hoặc phản bội lần nữa, không ai có thể cứu ngươi.”
Tư Mã Dương cúi đầu và nhanh chóng rời khỏi đền, lòng đầy lo lắng. Khi hắn đã đi xa, Lưu Vân bước ra từ nơi ẩn nấp, tiến đến bên Hàn Thương.
“Chúng ta đã có đủ chứng cứ,” Lưu Vân nói, giọng đầy quyết tâm. **“Giờ là lúc chúng ta trình bày tất cả trước hoàng đế. Trương Ngạn sẽ không có cơ hội thoát khỏi lưới trời nữa.”
Hàn Thương gật đầu, nhưng trong mắt ông vẫn có chút lo lắng. **“Chúng ta phải hành động nhanh chóng. Trương Ngạn là kẻ nguy hiểm. Hắn sẽ không ngồi yên chờ chết. Hắn có thể đã chuẩn bị kế hoạch phòng ngừa từ trước.”
“Chúng ta sẽ không cho hắn cơ hội,” Lưu Vân đáp, mắt sáng rực với niềm tin chiến thắng. “Ngày mai, chúng ta sẽ đối mặt với hắn, ngay trước mặt hoàng đế Tần Thủy Hoàng.”
Với quyết định này, Lưu Vân và Hàn Thương rời khỏi ngôi đền, sẵn sàng cho trận chiến cuối cùng trong việc vạch trần âm mưu phản bội và bảo vệ triều đình nhà Tần.