Kế Hoạch Của Kẻ Phản Bội - Chương 9
Chương 9: Sự thật được phơi bày
Ngày hôm sau, bầu trời Hàm Dương trong xanh, những tia nắng ban mai chiếu rọi xuống cung điện lộng lẫy. Dù chiến thắng đã thuộc về những người trung thành với triều đình, nhưng Lưu Vân biết rằng vẫn còn những bí mật chưa được hé lộ. Ông cảm nhận rằng phía sau Trương Ngạn, còn có những kẻ khác thao túng và che giấu âm mưu của hắn.
Trong phòng họp kín của phủ Lý Trung, Lưu Vân, Lý Trung, Hàn Thương và Vương Đại cùng ngồi lại để xem xét bước tiếp theo. Bên ngoài, những người lính canh vẫn đứng gác, đề phòng bất kỳ tình huống bất ngờ nào có thể xảy ra.
“Chúng ta đã đánh bại âm mưu của Trương Ngạn, nhưng tôi không thể lắc bỏ cảm giác rằng mọi chuyện chưa kết thúc,” Lưu Vân bắt đầu, giọng nói trầm ngâm. **“Hắn có vẻ tự tin rằng sẽ có kẻ khác tiếp tục âm mưu của hắn, và điều đó có thể xảy ra nếu chúng ta không tìm ra tất cả những kẻ liên quan.”
Lý Trung gật đầu, vẻ mặt nghiêm trọng. **“Chúng ta cần phải tiếp tục điều tra. Những kẻ đã bị bắt giữ tối qua sẽ là chìa khóa. Nếu chúng ta có thể khai thác thêm từ họ, chúng ta sẽ biết rõ hơn về mạng lưới của Trương Ngạn.”
Hàn Thương, với kinh nghiệm và sự thấu hiểu về triều đình, lên tiếng: **“Chúng ta cũng cần phải cảnh giác với những kẻ có quyền lực trong triều đình. Có thể có những người lợi dụng tình thế để tiến hành âm mưu riêng của họ. Những quan chức cấp cao, những người từng có mối quan hệ gần gũi với Trương Ngạn, đều cần phải được điều tra kỹ lưỡng.”
Vương Đại đồng tình: **“Hoàng đế cần phải được báo cáo ngay về tình hình hiện tại. Chúng ta không thể để ngài lơ là, vì chỉ một sai lầm nhỏ cũng có thể khiến mọi thứ đổ vỡ.”
Lưu Vân cảm nhận được sự đúng đắn trong lời nói của các đồng minh. Ông quyết định sẽ bắt đầu cuộc điều tra từ những kẻ bị bắt giữ tối qua, và đồng thời, thận trọng tiếp cận các quan lại trong triều đình để thu thập thêm thông tin.
Buổi trưa hôm đó, Lưu Vân cùng Lý Trung đến ngục tối để thẩm vấn những kẻ phản bội. Họ bắt đầu với một tên lính cấp thấp, người đã bị bắt khi đang cố gắng đột nhập vào cung điện. Tên này, sau khi bị đánh bại và giam giữ, giờ đây trông tiều tụy và sợ hãi, nhưng vẫn cố giữ thái độ cứng rắn.
“Ngươi sẽ không thoát khỏi đây nếu không chịu hợp tác,” Lý Trung nói, giọng điệu cứng rắn nhưng không thiếu phần thuyết phục. **“Nếu ngươi khai ra tất cả những gì ngươi biết, hoàng đế có thể xem xét giảm nhẹ tội cho ngươi.”
Tên lính nhìn Lý Trung, ánh mắt đầy hoảng loạn. Hắn biết rằng cuộc đời mình đang ở trong tay những người trước mặt. Cuối cùng, hắn cúi đầu, giọng nói run rẩy: **“Tôi chỉ là một tên lính đánh thuê. Tôi không biết nhiều, nhưng tôi biết rằng có một người nữa đứng sau Trương Ngạn… một kẻ có quyền lực lớn hơn nhiều.”
Lưu Vân tiến lại gần, giọng nói lạnh lùng: **“Hãy nói rõ hơn. Ai là kẻ đó?”
Tên lính hít một hơi sâu, rồi nói: **“Hắn là Triệu Lương, một trong những quan chức cao cấp của triều đình. Hắn đã sử dụng Trương Ngạn như một con tốt, âm thầm thao túng mọi thứ. Tôi không biết tất cả, nhưng tôi nghe nói rằng Triệu Lương đã chuẩn bị một kế hoạch khác để tiếp tục âm mưu lật đổ hoàng đế nếu Trương Ngạn thất bại.”
Cả Lưu Vân và Lý Trung đều sửng sốt trước thông tin này. Triệu Lương là một trong những quan lại có ảnh hưởng nhất trong triều đình, và không ai ngờ rằng hắn có thể đứng sau một âm mưu lớn như vậy.
“Triệu Lương…” Lý Trung lẩm bẩm, ánh mắt hiện rõ sự lo lắng. **“Nếu những gì tên này nói là thật, thì chúng ta đang đối mặt với một mối đe dọa lớn hơn rất nhiều.”
Lưu Vân quyết định phải hành động ngay lập tức. Ông cùng Lý Trung nhanh chóng rời khỏi ngục tối, lên đường đến gặp hoàng đế Tần Thủy Hoàng để báo cáo về phát hiện mới. Trên đường đi, ông suy nghĩ về tất cả những gì đã xảy ra và nhận ra rằng mọi thứ đang dần kết nối lại với nhau. Trương Ngạn chỉ là một con tốt trong một ván cờ lớn hơn rất nhiều, và Triệu Lương có thể là kẻ đứng sau tất cả.
Khi đến gặp hoàng đế, Lưu Vân và Lý Trung được dẫn vào một căn phòng rộng lớn, nơi Tần Thủy Hoàng đang ngồi trên ngai vàng. Khuôn mặt ông ta nghiêm nghị, đôi mắt sắc bén nhìn chăm chú vào hai người.
“Có chuyện gì mà các ngươi đến gặp ta khẩn cấp như vậy?” Hoàng đế hỏi, giọng nói đầy uy quyền.
Lý Trung cúi đầu và bắt đầu báo cáo: **“Thưa bệ hạ, trong quá trình thẩm vấn những kẻ bị bắt giữ tối qua, chúng thần đã phát hiện ra một thông tin quan trọng. Trương Ngạn không phải là kẻ duy nhất đứng sau âm mưu phản loạn. Có một người khác, một kẻ có quyền lực lớn hơn, đang âm mưu lật đổ ngài. Kẻ đó chính là Triệu Lương.”
Tần Thủy Hoàng nghe vậy, đôi mắt ông ta tối sầm lại, thể hiện rõ sự tức giận. **“Triệu Lương… Ta đã từng tin tưởng hắn. Nếu những gì các ngươi nói là thật, thì đây là một sự phản bội không thể tha thứ.”
Lưu Vân tiến lên, giọng nói điềm tĩnh nhưng cương quyết: **“Thưa bệ hạ, chúng ta cần hành động ngay lập tức. Nếu Triệu Lương thực sự đứng sau âm mưu này, thì hắn sẽ không ngần ngại thực hiện kế hoạch của mình nếu hắn biết rằng chúng ta đã phát hiện ra hắn. Chúng thần đề nghị bệ hạ ra lệnh bắt giữ Triệu Lương và thẩm vấn hắn ngay lập tức.”
Tần Thủy Hoàng im lặng trong giây lát, rồi ra lệnh: **“Triệu tập lính canh đến. Ta muốn bắt giữ Triệu Lương ngay lập tức. Hắn sẽ phải đối mặt với sự trừng phạt xứng đáng cho tội phản bội.”
Lệnh được ban ra, và không lâu sau, lính canh đã đến phủ Triệu Lương. Họ tiến vào bắt giữ hắn mà không gặp phải bất kỳ sự chống cự nào. Triệu Lương, khi bị áp giải đến cung điện, vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng ánh mắt hắn lộ rõ sự căm phẫn và thù hận.
Khi Triệu Lương bị đưa vào trước mặt hoàng đế, hắn nhìn thẳng vào Tần Thủy Hoàng, không một chút sợ hãi. **“Bệ hạ, ngài nghĩ rằng ta phản bội ngài sao? Ta đã phục vụ triều đình trung thành suốt nhiều năm, và đây là cách ngài đáp lại sao?”
Tần Thủy Hoàng đứng dậy, ánh mắt đầy uy quyền nhìn thẳng vào Triệu Lương. **“Triệu Lương, ngươi đã bị vạch trần. Những chứng cứ không thể chối cãi, và ngươi sẽ phải trả giá cho tội lỗi của mình. Ngươi không thể lật đổ ta và nắm giữ quyền lực bằng cách phản bội.”
Triệu Lương bật cười, nhưng đó là một tiếng cười lạnh lùng và đầy mỉa mai. **“Ngài nghĩ rằng có thể kiểm soát tất cả sao? Ngài có thể bắt ta, nhưng ý tưởng của ta sẽ sống mãi. Ngài không thể dập tắt được sự khao khát quyền lực của những kẻ muốn lật đổ ngài. Và khi đó, ngài sẽ thấy rằng ta chỉ là một phần nhỏ trong trò chơi này.”
Tần Thủy Hoàng không trả lời, ông ra hiệu cho lính canh đưa Triệu Lương đi giam giữ. Nhưng ánh mắt ông cho thấy rõ rằng lời nói của Triệu Lương không thể làm lung lay sự kiên định của ông.
Khi Triệu Lương bị áp giải ra khỏi cung điện, Lưu Vân cảm thấy một cảm giác nhẹ nhõm nhưng cũng đầy sự cảnh giác. Ông biết rằng, dù Triệu Lương đã bị bắt, nhưng cuộc chiến bảo vệ công lý và triều đình vẫn chưa kết thúc. Những kẻ phản bội khác có thể vẫn đang âm thầm ẩn náu, chờ đợi cơ hội để trỗi dậy.
“Chúng ta đã đi được một chặng đường dài,” Lý Trung nói khi họ rời khỏi cung điện. **“Nhưng vẫn còn nhiều điều cần phải làm. Sự thật đã được phơi bày, nhưng chúng ta không thể ngừng lại ở đây.”
Lưu Vân gật đầu, ánh mắt đầy quyết tâm. **“Chúng ta sẽ không dừng lại cho đến khi tất cả những kẻ phản bội đều bị tiêu diệt. Công lý sẽ được bảo vệ, và triều đình sẽ không còn phải đối mặt với những âm mưu đen tối nữa.”
Với quyết tâm đó, Lưu Vân và những người đồng hành của ông sẵn sàng tiếp tục cuộc hành trình gian nan của mình, không ngừng chiến đấu để bảo vệ triều đình và mang lại công lý cho đất nước.