Kế Hoạch Của Người Em Trai - Chương 2
Chương 2: Gia đình nhà họ Lý
Trần Minh bước qua cánh cổng lớn, ngôi phủ đệ nhà họ Lý hiện ra trước mắt anh với vẻ nguy nga và cổ kính. Những bức tường trắng, mái ngói đỏ rêu phong, và những cây cối xung quanh khu vườn đều mang đậm dấu ấn của thời đại nhà Nguyễn. Khung cảnh này gợi lên một sự uy nghiêm, nhưng đồng thời cũng ẩn chứa vẻ u ám và bí ẩn.
Đang quan sát xung quanh, Trần Minh chợt thấy một người phụ nữ trung niên từ trong phủ bước ra. Bà mặc áo dài màu xanh thẫm, dáng người thanh tao nhưng gương mặt hiện rõ vẻ lo lắng. Khi nhìn thấy Trần Minh, bà vội vã bước đến chào đón.
“Xin chào, ông có phải là thám tử Trần Minh?” Bà hỏi, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy khẩn trương.
“Vâng, tôi là Trần Minh. Bà là…?” Trần Minh đáp lại, ánh mắt quan sát người phụ nữ kỹ lưỡng.
“Tôi là Dương Thị Lan, quản gia của phủ đệ nhà họ Lý. Tôi đã được thông báo về việc ông sẽ đến. Mời ông theo tôi, có rất nhiều điều chúng ta cần thảo luận.” Bà Lan cúi nhẹ đầu, rồi dẫn Trần Minh vào trong.
Họ đi qua một hành lang dài với những bức tranh cổ treo trên tường, mô tả cảnh sinh hoạt và lễ hội của thời nhà Nguyễn. Cả hai dừng lại trước một cánh cửa lớn, bà Lan nhẹ nhàng gõ cửa rồi mở ra. Bên trong là một phòng khách rộng rãi, trang trí tinh xảo với những chiếc ghế gỗ chạm trổ công phu và các bình hoa sứ quý giá. Ở giữa phòng, một người đàn ông trẻ tuổi đang ngồi, vẻ mặt trầm tư.
“Thưa cậu Lý Khánh, thám tử Trần Minh đã đến.” Bà Lan lên tiếng.
Lý Khánh, người con trai cả của ông Lý Quang, ngước nhìn Trần Minh. Anh ta có dáng người cao lớn, khuôn mặt điển trai nhưng lộ rõ vẻ mệt mỏi và căng thẳng. Lý Khánh đứng dậy, tiến đến gần Trần Minh và bắt tay anh.
“Cảm ơn ông đã đến giúp đỡ gia đình chúng tôi, thám tử Trần Minh. Tôi là Lý Khánh, con trai cả của gia đình họ Lý. Hiện tại, gia đình tôi đang đối mặt với một vấn đề rất nghiêm trọng, và chúng tôi cần sự giúp đỡ của ông.” Giọng nói của Lý Khánh thể hiện sự chân thành nhưng không giấu được sự lo lắng.
“Anh không cần khách sáo. Tôi đã nhận được thư yêu cầu giúp đỡ, nhưng có nhiều chi tiết vẫn còn mơ hồ. Anh có thể giải thích rõ hơn về tình hình hiện tại không?” Trần Minh hỏi, ánh mắt nghiêm nghị hướng về phía Lý Khánh.
Lý Khánh thở dài, rồi ra hiệu mời Trần Minh ngồi xuống. Sau khi cả hai đã yên vị, anh bắt đầu kể:
“Cha tôi, ông Lý Quang, vừa qua đời cách đây một tuần. Cái chết của ông rất đột ngột và bí ẩn. Trước đó, ông vẫn còn khỏe mạnh và không có dấu hiệu bệnh tật gì. Tuy nhiên, vào đêm hôm đó, ông đột nhiên bị một cơn đau tim và qua đời ngay tại phòng riêng.”
Trần Minh gật đầu, chăm chú lắng nghe. “Và anh nghi ngờ rằng cái chết của ông Lý Quang không phải là tự nhiên?”
Lý Khánh gật đầu, ánh mắt u ám. “Đúng vậy. Tôi biết rằng điều này có thể chỉ là sự trùng hợp, nhưng trong suốt những ngày cuối đời, cha tôi đã tỏ ra rất lo lắng và thường xuyên nhắc đến việc sửa đổi di chúc. Ông có vẻ sợ hãi một điều gì đó, nhưng không nói rõ với ai.”
“Di chúc đã được sửa đổi chưa?” Trần Minh hỏi.
Lý Khánh lắc đầu. “Đó là vấn đề. Di chúc gốc đã biến mất ngay sau khi cha tôi qua đời. Không ai biết nó đã đi đâu. Em trai tôi, Lý Tuấn, đã bắt đầu lan truyền tin đồn rằng tôi là người đã lấy trộm di chúc để chiếm đoạt toàn bộ tài sản của gia đình. Nhưng tôi không hề làm điều đó.”
“Anh có biết ai có thể muốn hại ông Lý Quang không? Có bất kỳ mâu thuẫn nào trong gia đình mà anh nghĩ có thể dẫn đến điều này không?” Trần Minh hỏi tiếp, ánh mắt chăm chú nhìn Lý Khánh.
Lý Khánh im lặng một lúc, như đang cố gắng chọn lựa lời nói. “Tôi không muốn tin rằng trong gia đình mình lại có người hại cha. Nhưng… em trai tôi, Lý Tuấn, từ lâu đã có nhiều tham vọng lớn. Nó không hài lòng với việc chỉ được chia một phần tài sản và luôn cảm thấy rằng mình xứng đáng có nhiều hơn. Nhưng tôi không có bằng chứng nào để chứng minh rằng nó có liên quan đến cái chết của cha.”
Bà Lan, người đứng gần đó, cũng thêm vào: “Cậu Lý Tuấn thường xuyên có những hành vi đáng ngờ, thám tử. Tôi đã nhiều lần thấy cậu ấy gặp gỡ những người lạ mặt vào ban đêm. Tôi nghĩ ông nên điều tra kỹ lưỡng.”
Trần Minh gật đầu, suy nghĩ về những điều vừa nghe. Tình hình thực sự phức tạp hơn anh tưởng. Anh cần phải tìm ra sự thật, không chỉ để giúp Lý Khánh mà còn để làm sáng tỏ cái chết bí ẩn của ông Lý Quang.
“Được rồi, tôi sẽ bắt đầu điều tra ngay lập tức. Tôi muốn xem qua phòng riêng của ông Lý Quang và nói chuyện với những người trong gia đình cũng như người hầu. Mọi chi tiết, dù nhỏ nhất, cũng có thể giúp tôi tìm ra manh mối.” Trần Minh quyết định, ánh mắt kiên định.
Lý Khánh đứng dậy, vẻ mặt nghiêm nghị. “Cảm ơn ông, thám tử Trần Minh. Tôi sẽ làm mọi thứ trong khả năng để giúp đỡ ông. Hãy tìm ra sự thật và mang lại công lý cho cha tôi.”
Trần Minh gật đầu, rồi theo Lý Khánh rời khỏi phòng khách. Bà Lan đi theo họ, vẻ lo lắng hiện rõ trên gương mặt. Cuộc điều tra bắt đầu từ đây, và Trần Minh cảm nhận được rằng phía trước là một cuộc chiến khó khăn với những bí mật được che giấu kỹ lưỡng.
Họ bước qua những hành lang dài và u tối, hướng đến phòng riêng của ông Lý Quang, nơi mà Trần Minh sẽ bắt đầu hành trình vạch trần sự thật.
Cánh cửa dẫn vào phòng riêng của ông Lý Quang mở ra, và Trần Minh bắt đầu cuộc điều tra đầu tiên trong một thế giới đầy rẫy âm mưu và những bí mật chết người.