Kế Hoạch Của Người Em Trai - Chương 3
Chương 3: Di chúc bị mất tích
Cánh cửa phòng riêng của ông Lý Quang kêu lên một tiếng cọt kẹt khi Trần Minh nhẹ nhàng đẩy vào. Không gian bên trong ngập trong một sự tĩnh lặng đến kỳ lạ. Phòng được trang trí với những bức tranh cổ và đồ gỗ quý giá, tất cả đều toát lên vẻ quyền quý nhưng cũng đầy u uất. Trần Minh bước vào, đôi mắt sắc bén lướt qua từng chi tiết, cố gắng tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào bất thường.
“Đây là phòng của cha tôi,” Lý Khánh nói, giọng thấp nhưng đầy xúc cảm. “Ông thường dành nhiều thời gian ở đây để đọc sách và suy nghĩ. Những ngày cuối đời, ông hầu như không ra khỏi phòng.”
Trần Minh gật đầu, bắt đầu xem xét kỹ lưỡng mọi ngóc ngách trong căn phòng. Mắt anh dừng lại ở chiếc bàn làm việc lớn, nơi có một số cuốn sách đang mở dở. Những trang sách cũ kĩ, nhưng rõ ràng là ông Lý Quang đã đọc rất kỹ những cuốn này, bởi nhiều trang sách có những ghi chú viết tay bằng bút lông.
“Anh có biết cha mình đã đọc gì trong những ngày cuối không?” Trần Minh hỏi, khi lật qua một trang sách.
Lý Khánh lắc đầu. “Cha tôi không bao giờ chia sẻ nhiều về những gì ông đọc. Nhưng tôi biết ông rất quan tâm đến lịch sử và triết học. Những cuốn sách này có thể liên quan đến những điều ông đang suy nghĩ.”
Trần Minh tiếp tục tìm kiếm. Anh chú ý đến một chiếc tủ sách lớn ở góc phòng. Cánh tủ khép hờ, và khi anh mở ra, một ngăn kéo nhỏ ở phía dưới có vẻ như đã bị lục lọi. Bên trong, có một chiếc hộp gỗ nhỏ, được khóa cẩn thận.
“Chìa khóa của chiếc hộp này đâu?” Trần Minh hỏi, quay sang Lý Khánh.
“Cha tôi luôn giữ chìa khóa trên người, nhưng sau khi ông qua đời, chúng tôi không thể tìm thấy nó. Chiếc hộp này chắc hẳn có gì đó quan trọng.” Lý Khánh trả lời, ánh mắt lo lắng nhìn chiếc hộp.
Trần Minh cúi xuống, xem xét ổ khóa của chiếc hộp. Anh nhận thấy rằng ổ khóa đã bị cạy một cách thô bạo, nhưng không đủ để mở ra. Ai đó đã cố gắng mở nó, nhưng không thành công.
“Rõ ràng là ai đó đã tìm cách mở chiếc hộp này. Có thể người đó đang tìm kiếm di chúc.” Trần Minh nhận định.
Lý Khánh im lặng, rồi nói: “Em trai tôi, Lý Tuấn, có vẻ rất quan tâm đến chiếc hộp này. Sau khi cha mất, cậu ta đã nhiều lần đến phòng này mà không có lý do chính đáng.”
“Anh có từng thấy Lý Tuấn động vào chiếc hộp này chưa?” Trần Minh hỏi, cố gắng đi sâu vào mối nghi ngờ.
“Không trực tiếp, nhưng tôi thấy cậu ấy rất bất an khi nghe nói về việc chiếc hộp bị khóa. Cậu ta đã cố gắng che giấu sự lo lắng, nhưng tôi cảm nhận được điều gì đó không ổn.” Lý Khánh trả lời, gương mặt lộ rõ sự căng thẳng.
Trần Minh gật đầu, rồi đứng dậy tiếp tục lục soát các ngăn kéo khác. Trong một ngăn kéo nhỏ, anh tìm thấy một mảnh giấy nhàu nát, bị giấu kỹ dưới một tập tài liệu. Mảnh giấy này chứa những dòng chữ ngắn gọn, viết bằng nét bút run rẩy:
“Di chúc đã bị nguyền rủa. Đừng để nó rơi vào tay người xấu. Nếu ai tìm thấy nó, hãy cẩn thận…”
Trần Minh cau mày, đôi mắt sáng lên. “Di chúc này rõ ràng không phải là một văn bản thông thường. Có vẻ như ông Lý Quang đã biết trước điều gì đó sẽ xảy ra.”
“Cha tôi rất tin vào những điều kỳ bí, và ông thường kể cho tôi nghe về những lời nguyền của dòng họ. Nhưng tôi không bao giờ nghĩ rằng ông lại coi trọng nó đến mức này.” Lý Khánh nói, giọng đầy ngờ vực.
Trần Minh giữ mảnh giấy trong tay, suy nghĩ một lúc. Rõ ràng, di chúc không chỉ đơn giản là một tài liệu pháp lý. Nó có thể chứa đựng một bí mật mà chỉ ông Lý Quang mới biết, và bí mật đó có thể là nguyên nhân dẫn đến cái chết của ông.
“Chúng ta cần phải tìm ra di chúc này,” Trần Minh nói, giọng chắc chắn. “Nhưng tôi nghĩ rằng nó không còn ở trong căn phòng này nữa. Có lẽ Lý Tuấn đã tìm cách lấy nó đi, hoặc nó đã bị giấu ở một nơi mà chúng ta chưa tìm đến.”
Lý Khánh gật đầu, sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt. “Tôi sẽ giúp ông tìm kiếm. Chúng ta không thể để mọi chuyện kết thúc như vậy.”
Đột nhiên, tiếng cửa phòng vang lên, và một người hầu bước vào với vẻ mặt khẩn trương. “Thưa cậu Lý Khánh, cậu Lý Tuấn đang gặp một người lạ trong vườn. Tôi nghĩ ông thám tử nên biết điều này.”
Trần Minh và Lý Khánh trao đổi ánh nhìn. Trần Minh không mất một giây suy nghĩ, anh bước nhanh ra khỏi phòng, hướng về phía khu vườn.
“Có vẻ như chúng ta đang có một manh mối quan trọng,” Trần Minh nói khi bước đi nhanh nhẹn qua hành lang dài. “Lý Tuấn có thể đang làm điều gì đó để che giấu sự thật. Chúng ta phải tìm ra ông ta trước khi quá muộn.”
Lý Khánh theo sát Trần Minh, lòng đầy những cảm xúc mâu thuẫn. Anh biết rằng mọi hành động của họ lúc này có thể quyết định tương lai của cả gia đình.
Cả hai tiến đến khu vườn, nơi họ nhìn thấy Lý Tuấn đang đứng nói chuyện với một người đàn ông lạ mặt. Trần Minh dừng lại ở một khoảng cách an toàn, lắng nghe cuộc trò chuyện từ xa.
“Chuyện đó đã xong chưa?” Lý Tuấn hỏi, giọng nói thấp và khẩn trương.
Người đàn ông lạ mặt gật đầu, nhưng khuôn mặt anh ta vẫn toát lên vẻ nghi ngại. “Tôi đã làm theo đúng chỉ dẫn của cậu, nhưng có vẻ như di chúc đó không dễ tìm thấy như cậu nghĩ. Chúng ta cần phải cẩn thận hơn.”
Trần Minh cẩn thận ghi nhớ mọi từ ngữ và biểu hiện của cả hai người. Rõ ràng, họ đang âm mưu điều gì đó liên quan đến di chúc bị mất tích.
“Chúng ta phải tìm cách tiếp cận Lý Tuấn một cách khéo léo,” Trần Minh thì thầm với Lý Khánh. “Nếu anh ta nhận ra chúng ta đang theo dõi, mọi chuyện có thể sẽ trở nên phức tạp hơn.”
Lý Khánh gật đầu, sự căng thẳng hiện rõ trên khuôn mặt. Anh biết rằng cuộc điều tra này không chỉ liên quan đến sự thật, mà còn đến danh dự và sự sống còn của gia đình anh.
Cuộc đối đầu giữa Trần Minh và Lý Tuấn chỉ mới bắt đầu. Trong lòng Trần Minh, anh biết rằng mình cần phải thật cẩn trọng trong từng bước đi, bởi vì bất kỳ sai lầm nào cũng có thể dẫn đến những hậu quả không thể lường trước được.
Trong bóng tối của khu vườn, một kế hoạch đầy âm mưu và phản bội đang dần được phơi bày. Nhưng liệu Trần Minh có thể vạch trần sự thật trước khi quá muộn, hay anh sẽ bị cuốn vào vòng xoáy của những bí mật đen tối này?