Kế Hoạch Của Người Em Trai - Chương 5
Chương 5: Cuộc gặp gỡ trong bóng tối
Sau khi rời khỏi phòng khách, Trần Minh và Lý Khánh quay lại văn phòng của ông Lý Quang để bàn bạc về những bước tiếp theo. Cả hai đều nhận thấy tình hình đang trở nên căng thẳng và nguy hiểm hơn bao giờ hết. Những bí mật liên quan đến di chúc và cái chết của ông Lý Quang đang dần được hé lộ, nhưng vẫn còn rất nhiều điều chưa sáng tỏ.
“Chúng ta không thể để Lý Tuấn hành động một cách tự do nữa,” Trần Minh nói, giọng đầy kiên quyết. “Anh ta rõ ràng có ý đồ xấu, và nếu chúng ta không ngăn chặn, anh ta có thể sẽ gây ra thêm nhiều rắc rối.”
“Nhưng chúng ta làm thế nào để ngăn anh ta? Lý Tuấn là người rất khôn ngoan và có ảnh hưởng lớn trong gia đình. Nếu chỉ dựa vào những gì chúng ta đã tìm thấy, tôi e rằng không đủ để thuyết phục mọi người.” Lý Khánh đáp lại, giọng đầy lo lắng.
“Chúng ta cần thêm bằng chứng,” Trần Minh gật đầu, ánh mắt nhìn ra cửa sổ, nơi bóng tối đã bao trùm lấy phủ đệ. “Có một điều tôi vẫn chưa hiểu: tại sao Lý Tuấn lại sợ hãi dấu ấn trên di chúc đến vậy? Điều này có thể liên quan đến một bí mật nào đó mà anh ta không muốn ai biết.”
Lý Khánh định nói thêm thì đột nhiên có tiếng gõ cửa nhẹ. Cả hai quay lại, thấy bà Lan đứng đó, khuôn mặt bà lộ rõ vẻ căng thẳng.
“Thưa cậu Khánh, thám tử Trần Minh, tôi vừa nghe thấy cậu Lý Tuấn đang rời khỏi phủ đệ. Cậu ấy đi một mình ra ngoài và không muốn ai đi theo. Tôi cảm thấy có điều gì đó không ổn.” Bà Lan nói, giọng lo lắng.
Trần Minh và Lý Khánh trao đổi ánh nhìn. “Đây có thể là cơ hội để theo dõi anh ta,” Trần Minh nói nhanh. “Chúng ta cần biết Lý Tuấn đang lên kế hoạch gì.”
Không chần chừ, cả hai rời khỏi văn phòng, nhanh chóng di chuyển qua những hành lang tối om của phủ đệ. Khi đến cổng chính, họ thấy Lý Tuấn đã rời khỏi và đang đi bộ hướng về phía khu rừng bên ngoài phủ đệ.
“Chúng ta sẽ đi theo anh ta, nhưng phải thật cẩn thận để không bị phát hiện,” Trần Minh thì thầm với Lý Khánh. Cả hai lặng lẽ bám theo Lý Tuấn, giữ khoảng cách vừa đủ để không bị nghi ngờ.
Khu rừng vào ban đêm trở nên âm u, với những tán cây đen kịt và gió thổi qua tạo ra những âm thanh rợn người. Trần Minh cảm nhận được không khí lạnh lẽo và có phần kỳ bí, như thể có điều gì đó không bình thường đang diễn ra tại đây.
Lý Tuấn dừng lại ở một khu đất trống giữa rừng, nơi một ngôi miếu nhỏ đã cũ kỹ, phủ đầy rêu xanh, đứng lặng lẽ giữa bóng tối. Trần Minh ra hiệu cho Lý Khánh ẩn nấp sau một tán cây gần đó, cả hai cùng quan sát từ xa.
“Anh ta đang chờ ai đó,” Trần Minh thì thầm, đôi mắt không rời khỏi Lý Tuấn. “Chúng ta cần phải cẩn trọng.”
Không lâu sau, một người đàn ông khác xuất hiện từ phía rừng sâu. Đó là người mà Trần Minh và Lý Khánh đã nhìn thấy trò chuyện với Lý Tuấn trong khu vườn trước đó. Người đàn ông này mặc một chiếc áo choàng đen dài, dáng vẻ bí ẩn và nguy hiểm.
“Hắn ta chắc chắn là đồng lõa của Lý Tuấn,” Lý Khánh thì thầm, sự căng thẳng hiện rõ trên khuôn mặt.
Cả hai người bắt đầu cuộc trò chuyện, giọng nói của họ nhỏ và khó nghe trong khoảng cách, nhưng Trần Minh cố gắng lắng nghe từng từ ngữ.
“Anh đã tìm được di chúc chưa?” Người đàn ông hỏi, giọng trầm và có phần đáng sợ.
“Tôi đã có nó, nhưng có vấn đề với dấu ấn. Cha tôi đã để lại một bí mật mà tôi không thể giải mã. Nếu không vượt qua được dấu ấn đó, tôi không thể thay đổi nội dung di chúc theo ý mình.” Lý Tuấn trả lời, giọng nói của anh ta đầy lo lắng.
“Chúng ta cần tìm cách xóa bỏ dấu ấn đó,” người đàn ông nói tiếp. “Có một người ở làng bên cạnh, được gọi là thầy Phong, chuyên gia về những thứ kỳ bí. Ông ta có thể giúp chúng ta phá bỏ dấu ấn này, nhưng chúng ta phải cẩn thận. Nếu có ai phát hiện ra, mọi thứ sẽ chấm dứt.”
Lý Tuấn gật đầu, nhưng trong giọng nói của anh ta có một sự lo lắng rõ rệt. “Tôi sẽ làm theo lời anh. Nhưng phải nhanh lên, thời gian không còn nhiều. Tôi không thể để Lý Khánh chiếm đoạt tài sản của cha.”
Cuộc trò chuyện kết thúc, và cả hai người chuẩn bị rời khỏi khu miếu. Trần Minh biết rằng mình cần phải hành động ngay lập tức.
“Chúng ta phải ngăn họ lại trước khi họ có thể phá hủy di chúc,” Trần Minh nói nhanh với Lý Khánh. “Nếu họ thành công, tất cả sẽ bị hủy hoại.”
Cả hai theo sát Lý Tuấn và người đàn ông lạ mặt cho đến khi họ rời khỏi khu rừng. Khi đến một ngã ba đường, Trần Minh ra hiệu cho Lý Khánh tiếp tục theo dõi từ phía sau trong khi anh chuẩn bị đối đầu trực tiếp.
Trần Minh bước ra từ bóng tối, đối mặt với Lý Tuấn và người đàn ông lạ mặt. “Anh Lý Tuấn, có lẽ chúng ta nên nói chuyện thẳng thắn với nhau.”
Lý Tuấn giật mình, quay lại nhìn thấy Trần Minh. “Thám tử Trần Minh? Ông làm gì ở đây?”
“Điều đó không quan trọng,” Trần Minh đáp, giọng cứng rắn. “Quan trọng là anh đang làm gì ở đây, và tôi muốn biết sự thật về kế hoạch của anh.”
Người đàn ông lạ mặt lập tức bước lên, vẻ mặt đe dọa. “Ông nên rời khỏi đây, thám tử. Đây không phải chuyện của ông.”
Trần Minh không lùi bước, đôi mắt anh nhìn thẳng vào người đàn ông. “Tôi là thám tử, và nhiệm vụ của tôi là bảo vệ sự thật. Nếu các anh có gì để che giấu, thì tôi nhất định sẽ phơi bày nó.”
Lý Tuấn rõ ràng đang trong tình thế khó xử. Anh ta không ngờ rằng Trần Minh đã theo dõi mình và biết quá nhiều. “Ông không hiểu gì cả, Trần Minh. Tất cả những gì tôi làm đều vì gia đình, vì di sản của cha tôi. Tôi không thể để Lý Khánh cướp đi tất cả.”
“Anh sai rồi, Lý Tuấn,” Trần Minh nói, giọng điềm tĩnh nhưng sắc bén. “Nếu anh thực sự quan tâm đến gia đình, anh sẽ không âm mưu hãm hại anh trai mình, và không cố gắng phá hủy di chúc của cha anh.”
Người đàn ông lạ mặt dường như đã mất kiên nhẫn. Hắn rút ra một con dao nhỏ từ trong áo choàng, ánh mắt hắn toát lên vẻ nguy hiểm. “Nếu ông không rời đi, tôi sẽ buộc phải dùng biện pháp mạnh.”
Trần Minh không chút sợ hãi, anh nhìn thẳng vào con dao trong tay người đàn ông. “Tôi sẽ không đi đâu cả. Nếu các anh định làm gì đó, thì hãy nhớ rằng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng.”
Bất ngờ, từ phía sau, Lý Khánh bước ra với một cây gậy gỗ trong tay. “Các người đừng hòng làm hại thám tử Trần Minh. Nếu muốn, hãy đối mặt với chúng tôi.”
Cuộc đối đầu trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Lý Tuấn và người đàn ông lạ mặt nhận ra rằng họ đang ở thế bất lợi, nhưng rõ ràng họ không định lùi bước.
“Chúng ta sẽ gặp lại nhau, Trần Minh,” Lý Tuấn nói, rồi nhanh chóng ra hiệu cho người đàn ông rút lui. Cả hai biến mất vào bóng tối của khu rừng, để lại Trần Minh và Lý Khánh đứng giữa đường vắng.
“Chúng ta đã ngăn họ lại được, nhưng chỉ tạm thời,” Trần Minh nói, thở phào nhẹ nhõm. “Chúng ta phải nhanh chóng tìm ra dấu ấn trên di chúc và phá hủy kế hoạch của Lý Tuấn trước khi họ có thể thực hiện bước tiếp theo.”
Lý Khánh gật đầu, ánh mắt đầy quyết tâm. “Tôi sẽ không để em trai mình hủy hoại di sản của cha. Chúng ta phải hành động ngay.”
Trần Minh và Lý Khánh trở về phủ đệ, lòng họ nặng trĩu với biết bao suy nghĩ. Cuộc điều tra càng đi sâu, họ càng nhận ra rằng mọi thứ phức tạp và nguy hiểm hơn rất nhiều so với những gì họ tưởng tượng.
Trong bóng tối, âm mưu của Lý Tuấn ngày càng lộ rõ, nhưng Trần Minh biết rằng cuộc chiến chưa kết thúc. Anh cần phải nhanh chóng tìm ra bí mật của dấu ấn và ngăn chặn mọi âm mưu trước khi quá muộn. Liệu họ có thể vạch trần toàn bộ sự thật và bảo vệ gia đình họ Lý khỏi những mối nguy hiểm đe dọa? Thời gian đang cạn dần, và mọi sai lầm đều có thể dẫn đến thảm họa.