Kế Hoạch Của Người Em Trai - Chương 8
Chương 8: Lời thú tội
Ánh sáng từ những ngọn nến lung linh chiếu rọi khắp căn phòng, tạo nên một không gian vừa huyền bí vừa trang nghiêm. Thầy Phong đứng trước bàn thờ nhỏ, nơi ông đã chuẩn bị sẵn các vật dụng cho nghi lễ tái củng cố dấu ấn trên di chúc. Trần Minh và Lý Khánh ngồi ở phía sau, quan sát từng động tác cẩn thận và đầy sự thành kính của thầy Phong.
“Lý Khánh, cậu hãy mang di chúc ra đây,” thầy Phong nói, giọng ông vang lên trầm ấm nhưng đầy quyền uy.
Lý Khánh cẩn thận lấy ra bản di chúc đã được niêm phong kỹ lưỡng, đặt nó lên bàn thờ theo chỉ dẫn của thầy Phong. Ông bắt đầu thì thầm những lời cầu nguyện bằng ngôn ngữ cổ, đôi tay ông nhẹ nhàng vẽ nên những ký hiệu phức tạp trong không khí. Trần Minh cảm nhận được một luồng năng lượng kỳ lạ đang lan tỏa khắp căn phòng, như thể mọi thứ xung quanh đều trở nên sống động và có linh hồn.
“Dấu ấn này không chỉ đơn thuần là một biểu tượng,” thầy Phong giải thích trong khi tiếp tục nghi lễ. “Nó đại diện cho tinh thần của người tạo ra nó, và chỉ khi người có ý đồ trong sạch mới có thể nhìn thấy và thừa nhận giá trị thật sự của nó. Lý Tuấn có thể sẽ cố gắng phá hủy nó, nhưng anh ta sẽ không thể vượt qua được sức mạnh của dấu ấn này nếu không có lòng thành và sự ngay thẳng.”
Sau khoảng một giờ đồng hồ, nghi lễ cuối cùng cũng hoàn tất. Một ánh sáng nhè nhẹ phát ra từ bản di chúc, rồi nhanh chóng tan biến vào không gian. Thầy Phong thở dài nhẹ nhõm, rồi quay lại nhìn Trần Minh và Lý Khánh.
“Nghi lễ đã hoàn thành,” ông nói. “Dấu ấn trên di chúc đã được củng cố. Bây giờ, không ai có thể thay đổi hay phá hủy nó mà không phải đối mặt với hậu quả nghiêm trọng.”
Lý Khánh cúi đầu cảm ơn thầy Phong, giọng anh tràn đầy sự biết ơn. “Cảm ơn thầy, nhờ có thầy mà gia đình chúng tôi có thể bảo vệ được di sản của cha tôi. Tôi sẽ không bao giờ quên sự giúp đỡ này.”
Trần Minh cũng cúi đầu cảm tạ, nhưng trong lòng anh vẫn còn một nỗi lo lắng. “Thầy Phong, bây giờ chúng tôi đã củng cố được di chúc, nhưng còn Lý Tuấn? Chúng tôi cần phải đối mặt với anh ta và vạch trần mọi tội lỗi trước khi anh ta có thể gây ra thêm bất kỳ tổn hại nào cho gia đình.”
Thầy Phong gật đầu, ánh mắt ông sáng lên một cách sắc bén. “Các cậu hãy quay lại phủ đệ và đối mặt với Lý Tuấn. Nhưng hãy cẩn thận, bởi vì khi một người biết rằng mình không còn đường lui, họ có thể sẽ hành động một cách tuyệt vọng và nguy hiểm.”
Trần Minh và Lý Khánh hiểu rằng thời gian không còn nhiều. Họ lập tức quay lại phủ đệ nhà họ Lý, nơi mà Lý Tuấn có thể đã phát hiện ra sự thất bại của mình và đang lên kế hoạch cho bước đi tiếp theo. Khi họ trở về, phủ đệ đã chìm trong đêm tối, nhưng có một điều gì đó khác lạ trong không khí. Không gian yên tĩnh một cách kỳ lạ, như thể tất cả đang chờ đợi một sự kiện quan trọng sắp diễn ra.
Bà Lan chạy đến gặp họ ngay khi họ bước vào cổng. “Cậu Lý Khánh, thám tử Trần Minh, cậu Lý Tuấn đang ở trong phòng khách và có vẻ rất tức giận. Tôi đã nghe thấy cậu ấy gọi một số người đến, có thể là để gây rối.”
Trần Minh trao đổi ánh nhìn với Lý Khánh, biết rằng thời khắc quyết định đã đến. “Chúng ta phải đối mặt với anh ta ngay bây giờ. Không thể để mọi chuyện kéo dài thêm nữa.”
Cả hai tiến vào phòng khách, nơi Lý Tuấn đang đứng, vẻ mặt đầy căng thẳng và giận dữ. Xung quanh anh ta là vài người đàn ông lạ mặt, có vẻ như là những kẻ mà anh ta đã gọi đến để bảo vệ mình. Khi thấy Trần Minh và Lý Khánh bước vào, Lý Tuấn nhếch mép cười khẩy.
“Anh Khánh, tôi biết ngay rằng anh sẽ quay lại đây với thám tử Trần Minh. Nhưng có vẻ như các anh đã đến muộn rồi,” Lý Tuấn nói, giọng đầy thách thức. “Di chúc này sẽ thuộc về tôi, và không ai có thể ngăn cản được tôi.”
Trần Minh bước lên phía trước, đôi mắt anh lạnh lùng nhìn thẳng vào Lý Tuấn. “Lý Tuấn, chúng tôi đã biết toàn bộ âm mưu của anh. Dấu ấn trên di chúc đã được củng cố, và bây giờ nó không thể bị thay đổi hay phá hủy bởi bất kỳ ai. Kế hoạch của anh đã thất bại.”
Lý Tuấn tái mặt, nhưng anh ta vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. “Các người không thể làm gì được tôi. Tôi sẽ chiến đấu đến cùng để bảo vệ quyền lợi của mình. Cha tôi đã luôn bất công với tôi, và tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc làm những gì tôi phải làm.”
Lý Khánh bước lên, đôi mắt anh tràn đầy sự đau đớn và thất vọng. “Lý Tuấn, anh em chúng ta đã từng rất thân thiết. Tại sao mọi chuyện lại trở nên như thế này? Tại sao anh lại để lòng tham và sự ích kỷ chi phối mình đến mức anh phải hại chết cha và phản bội cả gia đình?”
Lý Tuấn không thể giữ được vẻ bình tĩnh nữa. Anh ta hét lên, sự phẫn nộ hiện rõ trong từng lời nói. “Anh không hiểu sao? Tôi đã sống trong cái bóng của anh suốt cả cuộc đời! Cha luôn yêu quý anh hơn, luôn dành cho anh mọi thứ tốt nhất, trong khi tôi phải tự mình chiến đấu để có được vị trí của mình. Tôi không thể chịu đựng điều đó nữa!”
Trần Minh nhìn Lý Tuấn, trong lòng anh cảm thấy vừa thương hại vừa kinh tởm. “Lý Tuấn, việc anh làm đã vượt qua giới hạn. Anh đã giết cha mình và cố gắng thay đổi di chúc để chiếm đoạt tài sản. Nhưng bây giờ, tất cả đều đã bị phơi bày. Anh không thể trốn tránh sự trừng phạt.”
Đột nhiên, một trong những người đàn ông lạ mặt đứng bên cạnh Lý Tuấn rút dao ra, tiến về phía Trần Minh. “Nếu các người không rời khỏi đây ngay lập tức, tôi sẽ khiến các người phải hối hận!”
Trần Minh không hề sợ hãi, anh đứng vững vàng đối diện với kẻ tấn công. Nhưng trước khi tên kia kịp tiến thêm bước nào, Lý Khánh đã lao tới, tay anh cầm chặt một cây gậy gỗ, đánh mạnh vào tay tên đó, khiến con dao rơi xuống đất. Trận đấu diễn ra nhanh chóng, và chỉ trong vài phút, Lý Khánh và Trần Minh đã khống chế được bọn người của Lý Tuấn.
Lý Tuấn, nhận thấy rằng mình đã bị cô lập, sụp xuống sàn nhà, vẻ mặt anh ta tràn ngập sự tuyệt vọng. “Tôi đã mất tất cả…”
Lý Khánh quỳ xuống bên cạnh em trai mình, giọng anh tràn đầy sự tiếc nuối. “Lý Tuấn, tôi chưa bao giờ muốn điều này xảy ra. Anh em chúng ta có thể đã cùng nhau xây dựng và bảo vệ gia đình, nhưng bây giờ tất cả đã tan vỡ chỉ vì lòng tham.”
Lý Tuấn không nói gì thêm, chỉ ngồi đó trong im lặng, nhận ra rằng mọi thứ đã chấm dứt. Trần Minh tiến tới, đôi mắt anh đầy sự kiên quyết. “Lý Tuấn, anh sẽ phải trả giá cho những gì anh đã làm. Pháp luật sẽ quyết định số phận của anh.”
Trần Minh và Lý Khánh đã vạch trần toàn bộ âm mưu của Lý Tuấn, và gia đình họ Lý cuối cùng cũng có thể tìm thấy sự bình yên. Nhưng trong lòng mỗi người, đặc biệt là Lý Khánh, vẫn còn đó những vết thương không thể lành ngay lập tức. Dù vậy, sự thật đã được phơi bày, và công lý đã được thực thi. Những gì ông Lý Quang để lại sẽ tiếp tục được bảo vệ, không chỉ bởi lòng trung thành của người con cả, mà còn bởi những giá trị mà ông đã truyền lại cho gia đình.