Kế Hoạch Của Tướng Quân - Chương 10
Chương 10: Trở về hiện tại
Buổi sáng thanh bình tại thành Tần Lạc…
Sau trận chiến cuối cùng, thành phố Tần Lạc dần trở lại với sự yên bình vốn có. Những ngày đen tối đã qua đi, và triều đình bắt đầu khôi phục lại trật tự. Người dân vui mừng khi thấy công lý được thực thi, và những người đã mất đi người thân vì âm mưu của Liễu Thừa Uy cuối cùng cũng có thể yên lòng.
Trần Nam, sau những ngày tháng căng thẳng và nguy hiểm, cảm thấy mình đã hoàn thành một nhiệm vụ quan trọng. Tuy nhiên, anh biết rằng thời gian của mình ở đây đã đến lúc kết thúc. Trái tim anh cảm nhận được rằng cuộc hành trình của mình chưa dừng lại, và anh cần phải trở về hiện tại.
Cuộc gặp gỡ cuối cùng với đại tướng quân Trịnh Đạt…
Trước khi rời khỏi Tần Lạc, Trần Nam đến gặp đại tướng quân Trịnh Đạt để nói lời chia tay. Khi anh bước vào phòng, Trịnh Đạt đang đứng bên cửa sổ, nhìn ra khung cảnh thành phố đã trở lại với sự thanh bình.
“Ngươi đến rồi, Trần Nam,” Trịnh Đạt nói mà không quay lại. “Ta đã nghe nói ngươi muốn rời khỏi đây.”
“Phải, thưa đại tướng quân,” Trần Nam đáp. “Nhiệm vụ của ta ở đây đã hoàn thành, và ta phải tiếp tục con đường của mình.”
Trịnh Đạt quay lại, ánh mắt đầy sự kính trọng và biết ơn. “Ngươi đã mang lại công lý cho thành phố này, và không chỉ vậy, ngươi đã cứu triều đình khỏi một thảm họa. Những gì ngươi đã làm, chúng ta sẽ không bao giờ quên.”
Trần Nam mỉm cười nhẹ nhàng. “Công lý là điều mà ta luôn theo đuổi. Nhưng đây chỉ là một bước trên con đường dài của ta.”
“Ngươi sẽ đi đâu sau đây?” Trịnh Đạt hỏi.
Trần Nam nhìn ra phía chân trời, nơi những dãy núi xa xăm vẽ nên một bức tranh hùng vĩ. “Ta không biết chắc, nhưng ta biết rằng sẽ có những người khác cần đến sự giúp đỡ của ta. Dù ở đâu, ta sẽ luôn tìm kiếm sự thật và công lý.”
Trịnh Đạt bước tới, đặt tay lên vai Trần Nam. “Ngươi là một người đặc biệt, Trần Nam. Ta hy vọng rằng ngươi sẽ luôn mạnh mẽ và giữ vững niềm tin của mình. Nếu một ngày nào đó ngươi cần đến sự giúp đỡ, hãy nhớ rằng triều đình này luôn mở rộng vòng tay chào đón ngươi.”
“Ta sẽ nhớ điều đó, đại tướng quân,” Trần Nam đáp, cúi đầu kính cẩn.
Khoảnh khắc trở về…
Sau cuộc gặp gỡ với Trịnh Đạt, Trần Nam cảm thấy thời điểm trở về đã đến. Anh quyết định quay lại ngọn núi nơi mà mình đã đến lần đầu tiên khi bước vào thời đại này. Khi anh tiến tới, từng bước đi như gần hơn với số phận đã được định sẵn.
Khi Trần Nam đứng trên đỉnh núi, nơi gió thổi qua những tán cây rì rào, anh cảm nhận được sự hiện diện của một năng lượng kỳ lạ. Một luồng sáng xanh nhạt bắt đầu xuất hiện trước mặt anh, giống như lần đầu tiên anh bị cuốn vào thế giới này.
Anh nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, và bước vào luồng sáng đó. Một cảm giác như dòng nước mát lạnh bao quanh anh, rồi tất cả trở nên mờ dần. Khi anh mở mắt ra lần nữa, anh nhận ra rằng mình đã trở lại hiện tại, nơi tất cả bắt đầu.
Trở lại hiện tại…
Trần Nam thấy mình đứng trong căn phòng quen thuộc của mình, ánh sáng mặt trời nhẹ nhàng chiếu qua cửa sổ. Mọi thứ dường như không hề thay đổi, nhưng anh biết rằng mình đã trải qua một cuộc hành trình đáng nhớ và quan trọng.
Anh ngồi xuống chiếc ghế bên cửa sổ, đôi mắt nhìn xa xăm. Những kỷ niệm về thời nhà Tần, về những con người mà anh đã gặp, về những trận chiến và những cuộc đấu tranh vì công lý, tất cả đều vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí anh.
Nhưng Trần Nam biết rằng cuộc hành trình của mình chưa kết thúc. Anh đã trở về hiện tại, nhưng anh cũng biết rằng vẫn còn nhiều nơi khác cần đến sự giúp đỡ của mình. Sứ mệnh bảo vệ công lý, tìm kiếm sự thật không bao giờ dừng lại.
Một kết thúc mới…
Trần Nam đứng dậy, cảm thấy năng lượng mới tràn ngập trong cơ thể. Anh biết rằng mình đã sẵn sàng cho những thử thách tiếp theo. Với lòng quyết tâm và niềm tin vững chắc vào công lý, anh sẽ tiếp tục hành trình của mình, không chỉ trong thế giới hiện tại mà còn trong bất kỳ thời gian và không gian nào cần đến sự giúp đỡ của anh.
Cuộc hành trình của Trần Nam vẫn còn tiếp diễn, và dù ở đâu, anh sẽ luôn là người đứng lên bảo vệ công lý, tìm kiếm sự thật và mang lại hòa bình cho những nơi mà anh đi qua.
Kết thúc chương cuối: Một cuộc hành trình không hồi kết.