Kế Hoạch Sinh Tồn Của Một Ghetto - Chương 1
Chương 1: Cuộc Sống Trong Ghetto
Ghetto Warsaw, năm 1941. Những bức tường cao và lực lượng lính Đức quốc xã bảo vệ nghiêm ngặt đã biến nơi này thành một nhà tù không lối thoát. Trong sự tăm tối và tuyệt vọng, những cư dân Do Thái vẫn cố gắng duy trì cuộc sống thường ngày. Bên trong một căn nhà nhỏ, gia đình của ông Isaac đang chuẩn bị bữa tối từ những nguyên liệu ít ỏi.
Isaac: (nhìn vào bát súp loãng) “Chúng ta cần phải làm gì đó. Với tình hình này, chúng ta không thể sống sót qua mùa đông.”
Miriam: (vợ của Isaac, lo lắng nhìn Isaac) “Em đã nghe nói về một nhóm người đang lên kế hoạch tìm cách cung cấp thực phẩm và thuốc men. Chúng ta có nên tham gia không?”
Isaac: (trầm ngâm suy nghĩ) “Nếu chúng ta không làm gì, chúng ta sẽ chết đói. Hãy tìm hiểu thêm về nhóm đó.”
Ngày hôm sau, Isaac tìm đến nhóm người mà Miriam đã nhắc tới. Nhóm này do một người đàn ông tên là David lãnh đạo. David là một người thông minh và quyết đoán, ông đã lập ra nhiều kế hoạch để giúp đỡ cộng đồng.
Isaac: (gặp David trong một căn phòng nhỏ, bí mật) “Xin chào, tôi là Isaac. Tôi nghe nói các anh đang lên kế hoạch mua lậu thực phẩm và thuốc men?”
David: (gật đầu) “Đúng vậy, Isaac. Chúng tôi đang tìm cách mua lậu thực phẩm từ bên ngoài ghetto. Nhưng chúng tôi cần thêm người để phân phối và giữ bí mật.”
Isaac: (quyết tâm) “Tôi sẽ giúp. Gia đình tôi và nhiều người khác đang rất cần sự giúp đỡ.”
David: (mỉm cười) “Chúng tôi rất vui khi có thêm một người bạn đồng hành. Công việc này rất nguy hiểm, nhưng nếu chúng ta không làm gì, chúng ta sẽ không sống sót qua mùa đông.”
Isaac: (nghiêm túc) “Tôi hiểu. Chúng ta cần phải hành động cẩn thận, bởi bất kỳ sai lầm nào cũng có thể dẫn đến sự trừng phạt tàn bạo từ Đức quốc xã.”
David bắt đầu giao nhiệm vụ cho Isaac và những người khác trong nhóm. Họ phải hành động cẩn thận, vì bất kỳ sai lầm nào cũng có thể dẫn đến cái chết.
David: “Chúng ta sẽ dùng các đường hầm cũ dưới lòng đất để đưa thực phẩm vào ghetto. Isaac, anh sẽ phụ trách việc này.”
Isaac: “Tôi hiểu. Nhưng chúng ta cần đảm bảo không để lại bất kỳ dấu vết nào.”
Nhóm của Isaac bắt đầu đào bới và tìm kiếm các đường hầm cũ. Họ sử dụng những chiếc xe đẩy nhỏ để di chuyển thực phẩm trong đêm tối, khi lính canh ít chú ý.
Một đêm, khi Isaac và nhóm của anh đang di chuyển thực phẩm, họ gặp phải một nhóm lính Đức quốc xã tuần tra. Cả nhóm nín thở, ẩn nấp trong bóng tối, cầu nguyện rằng sẽ không bị phát hiện.
Lính Đức: (nghi ngờ) “Có ai đó không? Tôi nghe thấy tiếng động.”
Isaac: (nắm chặt tay mình, giữ im lặng, thì thầm) “Mọi người, giữ im lặng và đừng di chuyển.”
Cuối cùng, sau một lúc tìm kiếm, nhóm lính rời đi. Isaac thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục công việc của mình.
Isaac: (nhẹ nhõm) “Chúng ta may mắn. Nhưng phải cẩn thận hơn nữa. Một sai lầm nhỏ có thể dẫn đến cái chết của tất cả chúng ta.”
Những ngày tiếp theo, Isaac và nhóm của mình tiếp tục làm việc không mệt mỏi. Họ biết rằng sự sống còn của họ phụ thuộc vào sự cẩn thận và khéo léo trong mỗi hành động. Và mặc dù đối mặt với vô vàn khó khăn, họ không bao giờ từ bỏ hy vọng.
Miriam: (ôm chặt Isaac khi anh trở về) “Anh hãy cẩn thận nhé, Isaac. Em không biết phải làm sao nếu mất anh.”
Isaac: (mỉm cười, dịu dàng) “Anh sẽ cẩn thận. Chúng ta sẽ vượt qua mọi khó khăn, vì gia đình và vì tất cả mọi người trong ghetto.”
Câu chuyện của Isaac và những người trong ghetto là một minh chứng cho sức mạnh của tinh thần con người. Trong những thời khắc đen tối nhất, họ đã đứng lên, cùng nhau chiến đấu để sống sót và tìm lại hy vọng.