Kế Hoạch Sinh Tồn Của Một Ghetto - Chương 2
Chương 2: Kế Hoạch Mua Lậu
Isaac cùng nhóm của David bắt đầu thực hiện kế hoạch mua lậu thực phẩm. Họ liên hệ với những người bạn bên ngoài ghetto, tìm cách mua thực phẩm và thuốc men. Mỗi lần vận chuyển đều là một thử thách nguy hiểm, đòi hỏi sự thông minh và khéo léo.
David: “Chúng ta sẽ dùng các đường hầm cũ dưới lòng đất để đưa thực phẩm vào ghetto. Isaac, anh sẽ phụ trách việc này.”
Isaac: “Tôi hiểu. Nhưng chúng ta cần đảm bảo không để lại bất kỳ dấu vết nào.”
Nhóm của Isaac bắt đầu đào bới và tìm kiếm các đường hầm cũ. Họ sử dụng những chiếc xe đẩy nhỏ để di chuyển thực phẩm trong đêm tối, khi lính canh ít chú ý.
Một đêm, khi Isaac và nhóm của anh đang di chuyển thực phẩm, họ gặp phải một nhóm lính Đức quốc xã tuần tra. Cả nhóm nín thở, ẩn nấp trong bóng tối, cầu nguyện rằng sẽ không bị phát hiện.
Lính Đức: “Có ai đó không? Tôi nghe thấy tiếng động.”
Isaac: (thì thầm) “Mọi người, giữ im lặng và đừng di chuyển.”
Cuối cùng, sau một lúc tìm kiếm, nhóm lính rời đi. Isaac thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục công việc của mình.
Isaac: “Chúng ta may mắn. Nhưng phải cẩn thận hơn nữa. Một sai lầm nhỏ có thể dẫn đến cái chết của tất cả chúng ta.”
Những ngày tiếp theo, Isaac và nhóm của mình tiếp tục làm việc không mệt mỏi. Họ biết rằng sự sống còn của họ phụ thuộc vào sự cẩn thận và khéo léo trong mỗi hành động. Và mặc dù đối mặt với vô vàn khó khăn, họ không bao giờ từ bỏ hy vọng.
Một ngày, David gọi Isaac và những người trong nhóm đến để bàn về một kế hoạch mới.
David: “Chúng ta cần tìm cách liên lạc với các nhóm kháng chiến bên ngoài ghetto. Họ có thể giúp chúng ta mua lậu thực phẩm và thuốc men.”
Isaac: “Liên lạc bằng cách nào? Chúng ta không thể ra ngoài mà không bị phát hiện.”
David: “Chúng ta sẽ dùng bồ câu đưa thư. Tôi đã liên hệ được với một người bạn cũ, ông ấy sẽ giúp chúng ta.”
Isaac: “Đây là một ý tưởng tuyệt vời. Chúng ta cần phải cẩn thận và đảm bảo rằng không ai biết về kế hoạch này.”
Họ bắt đầu viết những lá thư ngắn gọn, giải thích tình hình và yêu cầu sự giúp đỡ. Những lá thư này được gắn vào chân những con bồ câu và thả ra ngoài ghetto.
David: “Chúng ta phải kiên nhẫn chờ đợi. Hy vọng rằng những lá thư sẽ đến nơi an toàn.”
Một tuần trôi qua, và cuối cùng họ nhận được phản hồi. Một nhóm kháng chiến bên ngoài đã đồng ý giúp đỡ và sẽ gửi thực phẩm và thuốc men qua các đường hầm bí mật.
Isaac: “Chúng ta đã thành công bước đầu. Nhưng hãy nhớ rằng, mọi hành động đều phải rất cẩn thận. Không được để lại dấu vết nào.”
Nhóm của Isaac tiếp tục làm việc không ngừng nghỉ, đảm bảo rằng mọi thứ diễn ra suôn sẻ. Họ bắt đầu nhận được thực phẩm và thuốc men, phân phối cho những người trong ghetto.
Miriam: “Isaac, anh làm việc quá vất vả. Hãy cẩn thận với sức khỏe của mình.”
Isaac: “Anh không thể dừng lại, Miriam. Mọi người đang phụ thuộc vào chúng ta. Chúng ta không thể để họ thất vọng.”
Những tháng tiếp theo, nhờ vào sự thông minh và lòng quyết tâm, nhóm của David đã giúp đỡ được rất nhiều người trong ghetto. Họ biết rằng con đường phía trước còn rất gian nan, nhưng họ sẽ không bao giờ từ bỏ.
David: “Chúng ta đã đi được một chặng đường dài, nhưng vẫn còn nhiều thử thách phía trước. Hãy tiếp tục đoàn kết và chiến đấu vì sự sống còn của chúng ta.”
Isaac: “Đúng vậy. Chúng ta sẽ không bao giờ từ bỏ, vì gia đình và vì tất cả mọi người trong ghetto.”
Câu chuyện về Isaac và nhóm của David là một minh chứng cho sức mạnh của tinh thần con người. Trong những thời khắc đen tối nhất, họ đã đứng lên, cùng nhau chiến đấu để sống sót và tìm lại hy vọng.