Kế Hoạch Sinh Tồn Của Một Ghetto - Chương 3
Chương 3: Phân Phối Thực Phẩm
Sau khi thành công trong việc mua lậu thực phẩm, nhóm của David bắt đầu phân phối chúng cho cư dân ghetto. Họ phải làm việc này một cách bí mật để tránh sự chú ý của lính Đức.
David: “Chúng ta cần phải phân chia thực phẩm một cách công bằng. Isaac, anh sẽ phụ trách việc này. Hãy đảm bảo rằng không ai biết nguồn gốc của những thực phẩm này.”
Isaac: “Tôi hiểu. Chúng ta phải cẩn thận. Nếu bị phát hiện, không chỉ mình chúng ta gặp nguy hiểm mà còn cả nhóm của David.”
Isaac và nhóm của anh bắt đầu chia nhỏ thực phẩm, phân phát cho từng gia đình một cách kín đáo. Mỗi lần phân phát đều là một thử thách, đòi hỏi sự kiên nhẫn và khéo léo.
Một hôm, khi đang phân phát thực phẩm, Isaac gặp một cậu bé tên là Jacob. Jacob mồ côi cha mẹ và sống một mình trong ghetto.
Jacob: “Ông Isaac, cảm ơn ông đã giúp đỡ. Nếu không có ông, cháu không biết mình sẽ sống sót ra sao.”
Isaac: (mỉm cười) “Chúng ta phải giúp đỡ lẫn nhau. Jacob, cháu hãy giữ bí mật về việc này, được chứ?”
Jacob: (gật đầu) “Vâng, ông Isaac. Cháu hứa sẽ không nói với ai.”
Jacob cầm lấy phần thực phẩm của mình và rời đi. Isaac nhìn theo cậu bé, lòng đầy quyết tâm.
Một đêm, trong khi Isaac đang chuẩn bị phân phát thực phẩm, Miriam đến bên anh, lo lắng.
Miriam: “Isaac, em nghe nói có nhiều người trong ghetto đang nghi ngờ về nguồn gốc của những thực phẩm này. Chúng ta phải cẩn thận hơn.”
Isaac: “Anh biết. Nhưng chúng ta không thể để mọi người chết đói. Anh sẽ tìm cách giải quyết vấn đề này.”
Isaac quyết định gặp David để bàn bạc.
Isaac: “David, chúng ta cần phải làm gì đó để giảm bớt sự nghi ngờ của mọi người. Nếu không, sớm muộn gì cũng có người báo cáo với lính Đức.”
David: “Anh nói đúng. Chúng ta cần tạo ra một câu chuyện thuyết phục để giải thích về nguồn gốc của thực phẩm. Tôi sẽ bàn bạc với nhóm và tìm ra giải pháp.”
Sau khi bàn bạc, nhóm của David quyết định lan truyền tin đồn rằng có một nhóm người giàu có trong ghetto đã quyên góp thực phẩm để giúp đỡ mọi người. Họ hy vọng rằng câu chuyện này sẽ làm giảm bớt sự nghi ngờ và giúp nhóm của họ tiếp tục công việc một cách an toàn.
Những ngày tiếp theo, Isaac và nhóm của anh tiếp tục phân phát thực phẩm một cách cẩn thận. Họ luôn cảnh giác và đảm bảo rằng không ai biết được sự thật.
Một hôm, khi Isaac đang phân phát thực phẩm, anh gặp một cụ già tên là Esther.
Esther: “Isaac, con trai của ta. Con đã làm việc rất vất vả. Ta muốn cảm ơn con vì tất cả những gì con đã làm.”
Isaac: “Cụ Esther, cụ không cần phải cảm ơn. Đây là trách nhiệm của chúng con. Chúng ta phải giúp đỡ lẫn nhau để sống sót.”
Esther: “Ta biết. Nhưng con hãy cẩn thận. Lính Đức đang tăng cường tuần tra. Ta không muốn thấy bất kỳ ai trong các con gặp nguy hiểm.”
Isaac gật đầu, cảm nhận được sự lo lắng và tình yêu thương của cụ Esther. Anh biết rằng công việc của mình là quan trọng và anh sẽ không để bất kỳ ai trong ghetto phải chịu đói.
Những tháng tiếp theo, nhờ vào sự thông minh và lòng quyết tâm, nhóm của David đã giúp đỡ được rất nhiều người trong ghetto. Họ biết rằng con đường phía trước còn rất gian nan, nhưng họ sẽ không bao giờ từ bỏ.
David: “Chúng ta đã đi được một chặng đường dài, nhưng vẫn còn nhiều thử thách phía trước. Hãy tiếp tục đoàn kết và chiến đấu vì sự sống còn của chúng ta.”
Isaac: “Đúng vậy. Chúng ta sẽ không bao giờ từ bỏ, vì gia đình và vì tất cả mọi người trong ghetto.”
Câu chuyện của Isaac và những người trong ghetto là một minh chứng cho sức mạnh của tinh thần con người. Trong những thời khắc đen tối nhất, họ đã đứng lên, cùng nhau chiến đấu để sống sót và tìm lại hy vọng.