Kẻ Khác Biệt - Chương 1
Chương 1: Sự Khác Biệt
Long là một cậu bé 12 tuổi sống trong một thị trấn nhỏ. Mặc dù có bạn bè và gia đình yêu thương, Long vẫn cảm thấy cô đơn. Cậu thích những thứ mà người khác không hiểu và luôn bị gọi là “kỳ lạ” vì những sở thích độc đáo của mình, như việc sưu tập những viên đá có hình thù kỳ lạ và đọc sách về thiên văn học.
Một buổi chiều, Long ngồi một mình dưới gốc cây lớn trong sân trường, đọc một cuốn sách về các hành tinh. Một nhóm bạn cùng lớp đi ngang qua, thấy Long, họ bắt đầu trêu chọc.
Minh: “Long này, cậu lại đọc mấy cuốn sách về sao nữa à? Chẳng ai hiểu nổi cậu thích mấy thứ đó làm gì!”
Hà: “Đúng rồi, ai lại đi sưu tập đá kỳ lạ chứ. Chẳng có ai muốn chơi với cậu đâu, Long à.”
Long ngẩng đầu lên, nhìn nhóm bạn với ánh mắt buồn bã nhưng không nói gì. Cậu quen với những lời trêu chọc này, nhưng vẫn cảm thấy lòng mình đau nhói mỗi khi nghe.
Long: “Mình… mình chỉ thích thôi. Mình thấy chúng thú vị.”
Nhóm bạn cười lớn rồi bỏ đi, để lại Long với cuốn sách trên tay. Cậu tiếp tục đọc, tìm thấy sự an ủi trong những trang sách.
Sau giờ học, Long về nhà, tay cầm theo một viên đá mới tìm được trong sân trường. Bố cậu, ông Hải, đang ngồi trong phòng khách đọc báo. Thấy Long về, ông Hải liền hỏi:
Ông Hải: “Long, hôm nay ở trường thế nào? Con tìm được viên đá gì mới không?”
Long: “Dạ, con tìm được một viên đá rất đẹp. Nó có hình dạng giống như một ngôi sao, rất lạ mắt.”
Ông Hải mỉm cười, nhìn viên đá trong tay Long với vẻ tán thưởng. Ông luôn ủng hộ những sở thích của con trai, dù nhiều người cho là kỳ lạ.
Ông Hải: “Đẹp đấy con. Con có biết nó là loại đá gì không?”
Long: “Dạ, con chưa biết. Con sẽ tìm hiểu thêm trong sách tối nay.”
Bữa tối diễn ra ấm cúng với những câu chuyện xoay quanh việc học tập và cuộc sống hàng ngày. Mẹ Long, bà Lan, luôn lắng nghe và động viên con trai.
Bà Lan: “Long à, con hãy luôn tự tin với những gì con yêu thích. Đừng để những lời nói của người khác làm con buồn. Sự khác biệt của con là điều làm con đặc biệt.”
Long mỉm cười, cảm thấy ấm lòng với sự động viên của bố mẹ. Nhưng trong lòng cậu vẫn cảm thấy có gì đó thiếu vắng. Long không chỉ muốn được yêu thương, mà còn muốn được hiểu và chấp nhận bởi những người xung quanh.
Buổi tối, Long ngồi trong phòng, nhìn lên bầu trời đầy sao qua cửa sổ. Cậu ước một ngày nào đó, mình sẽ tìm thấy một nơi mà mình thực sự thuộc về, nơi mà sự khác biệt của cậu không bị coi thường mà được tôn trọng và yêu thương.
Câu chuyện của Long mới chỉ bắt đầu, và cậu bé vẫn đang trên hành trình tìm kiếm bản thân và sự chấp nhận từ những người xung quanh.