Kẻ Săn Mồi từ Bóng Tối - Chương 4
Chương 4: Bí Mật Của Kẻ Săn Mồi
Mặc dù Malakar đã bị tiêu diệt và Kẻ Săn Mồi từ Bóng Tối đã chạy trốn, Azim vẫn cảm thấy có điều gì đó chưa ổn. Sinh vật này dường như không chỉ là một công cụ của pháp sư hắc ám mà còn ẩn chứa những bí mật sâu thẳm hơn. Azim quyết định tiếp tục cuộc hành trình để khám phá sự thật về Kẻ Săn Mồi từ Bóng Tối.
Một buổi sáng, khi ánh nắng ban mai bắt đầu chiếu rọi sa mạc Shurima, Azim cùng với Farid và Tariq chuẩn bị hành trang để truy tìm sinh vật bí ẩn. Họ biết rằng nhiệm vụ này đầy rẫy nguy hiểm, nhưng lòng quyết tâm và sự tò mò thúc đẩy họ tiến lên.
“Chúng ta sẽ theo dấu vết của Kẻ Săn Mồi từ Bóng Tối,” – Azim nói, mắt nhìn về phía chân trời. “Có lẽ có những bí mật mà chúng ta chưa khám phá hết.”
Farid gật đầu, ánh mắt kiên định. “Mình sẽ luôn sát cánh cùng cậu, Azim. Chúng ta sẽ tìm ra sự thật.”
Họ bắt đầu hành trình, đi qua những đồi cát và những vùng đất hoang vắng. Khi đến gần một khu vực bị bao phủ bởi những tảng đá đen, họ bắt gặp một người đàn ông lớn tuổi, tên là Harun, đang ngồi bên một đống lửa nhỏ. Harun là một người thông thái, đã sống nhiều năm trong sa mạc và biết rất nhiều về các sinh vật bí ẩn.
“Chào các cậu trẻ,” – Harun nói, đôi mắt già nua nhưng sắc bén. “Các cậu đang tìm kiếm điều gì trong vùng đất hoang vu này?”
“Chào ông,” – Azim đáp. “Chúng tôi đang tìm kiếm thông tin về Kẻ Săn Mồi từ Bóng Tối. Ông đã từng nghe về nó chưa?”
Harun gật đầu, vẻ mặt trầm ngâm. “Có, ta đã nghe về nó. Nhưng các cậu cần biết rằng sinh vật này không phải là ác quỷ mà các cậu nghĩ. Nó là một sinh vật cổ xưa, được tạo ra để bảo vệ một kho báu bí mật của Shurima.”
Farid ngạc nhiên. “Kho báu bí mật? Ý ông là gì?”
Harun tiếp tục, ánh mắt nghiêm trọng. “Rất lâu trước đây, các vị thần cổ xưa của Shurima đã tạo ra Kẻ Săn Mồi từ Bóng Tối để bảo vệ một nguồn sức mạnh vĩ đại. Sinh vật này bị biến thành một công cụ hắc ám khi Malakar tìm ra và điều khiển nó. Giờ đây, khi Malakar đã bị tiêu diệt, sinh vật cần phải được giải phóng và trở về nhiệm vụ bảo vệ của nó.”
Azim cảm thấy một cảm giác sâu thẳm trong lòng. “Vậy chúng tôi phải làm gì để giải phóng nó?”
Harun mỉm cười. “Các cậu phải tìm ra đền thờ cổ xưa nơi sinh vật được tạo ra. Ở đó, các cậu sẽ tìm thấy cách để giải phóng nó khỏi bóng tối và khôi phục lại nhiệm vụ bảo vệ của nó.”
Họ cảm ơn Harun và tiếp tục hành trình, lần theo những manh mối mà ông đã cung cấp. Sau nhiều ngày đi bộ, họ cuối cùng cũng tìm thấy đền thờ cổ xưa, ẩn mình giữa những cồn cát và đá đen.
Khi họ bước vào đền thờ, một cảm giác linh thiêng bao trùm lấy họ. Các bức tường được khắc đầy những hình ảnh và ký tự cổ xưa, kể về câu chuyện của các vị thần và sự sáng tạo của Kẻ Săn Mồi từ Bóng Tối.
Azim đọc những dòng chữ cổ trên tường, từng bước khám phá sự thật. “Đây là nơi sinh vật được tạo ra,” – anh nói, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc. “Nó được tạo ra để bảo vệ một nguồn sức mạnh vĩ đại, nhưng đã bị biến thành công cụ hắc ám bởi Malakar.”
Farid và Tariq nhìn quanh, cảm nhận sự linh thiêng của nơi này. “Chúng ta phải tìm cách giải phóng nó,” – Tariq nói, mắt dừng lại ở một bức tượng lớn ở trung tâm đền thờ.
Azim tiến tới bức tượng, nhận ra đó là hình ảnh của Kẻ Săn Mồi từ Bóng Tối trong hình dạng ban đầu của nó. Dưới chân bức tượng, anh tìm thấy một hốc nhỏ chứa đựng một cuộn giấy cổ. Anh mở cuộn giấy ra và đọc to những dòng chữ trên đó.
“Hỡi sinh vật cổ xưa, ngươi được tạo ra để bảo vệ và duy trì hòa bình cho Shurima. Hãy quay trở về nhiệm vụ của mình và từ bỏ bóng tối.”
Họ cùng nhau thực hiện nghi lễ giải phóng, sử dụng sức mạnh của đền thờ cổ xưa để gọi Kẻ Săn Mồi từ Bóng Tối trở lại. Ánh sáng rực rỡ tỏa ra từ bức tượng, bao trùm lấy toàn bộ đền thờ và lan tỏa khắp sa mạc.
Kẻ Săn Mồi từ Bóng Tối xuất hiện, không còn là sinh vật đáng sợ mà họ đã đối đầu. Nó giờ đây trông bình thản và uy nghiêm, đôi mắt sáng rực với sự tôn trọng và biết ơn. Azim cảm nhận được sự thay đổi trong sinh vật, biết rằng họ đã thành công trong việc giải phóng nó khỏi bóng tối.
“Chúng ta đã làm được,” – Azim nói, giọng nghẹn ngào. “Shurima đã an toàn và sinh vật này đã trở lại nhiệm vụ bảo vệ của mình.”
Farid và Tariq mỉm cười, lòng tràn đầy tự hào và hạnh phúc. Họ biết rằng họ đã làm được điều kỳ diệu, bảo vệ Shurima khỏi bóng tối và khôi phục lại sự bình yên cho vùng đất này.
Trong ánh sáng của đền thờ cổ xưa, Azim, Farid và Tariq đứng bên nhau, sẵn sàng trở về làng và kể lại câu chuyện của mình. Họ biết rằng dù còn nhiều thử thách phía trước, nhưng với lòng dũng cảm và sự đoàn kết, họ sẽ vượt qua mọi khó khăn và bảo vệ Shurima mãi mãi.