Kẻ Sát Nhân Trong Buổi Đấu Vật Hoàng Cung - Chương 8
Chương 8: Cuộc Tấn Công Bắt Đầu
Trong bóng tối bao trùm cung điện, Takeshi cùng nhóm võ sĩ của mình chuẩn bị cho trận chiến quyết định. Từng bước đi được tính toán cẩn thận, mọi tiếng động nhỏ đều có thể đánh thức sự cảnh giác của kẻ thù. Tướng quân Shiro, người từng là một đồng minh trung thành của hoàng đế, giờ đây đã trở thành kẻ phản bội, và nhiệm vụ của Takeshi là lật đổ hắn trước khi hắn thực hiện âm mưu ám sát hoàng đế.
Jiro đứng cạnh Takeshi, đôi mắt sắc bén quan sát xung quanh. Các cận vệ hoàng gia, những người trung thành nhất với hoàng đế, cũng đã vào vị trí. Những phút căng thẳng trôi qua chậm rãi trong sự im lặng chết chóc.
“Takeshi,” Jiro thì thầm, đôi mắt anh không rời khỏi cánh cửa dẫn vào phòng chính của Shiro. “Chúng ta không thể đợi thêm nữa. Nếu không hành động ngay bây giờ, chúng ta sẽ mất đi yếu tố bất ngờ.”
Takeshi gật đầu. Mặc dù anh vẫn lo lắng về việc Yumi có thành công thuyết phục cha mình hay không, anh biết rằng thời gian không còn nhiều. “Đúng. Chúng ta không thể đợi lâu hơn. Nếu Yumi không đến kịp, chúng ta vẫn phải thực hiện kế hoạch.”
Jiro ra hiệu cho các võ sĩ chuẩn bị sẵn sàng. “Khi ta ra lệnh, chúng ta sẽ đột kích vào. Đừng cho Shiro có cơ hội phản công.”
Takeshi hít một hơi thật sâu, tay anh siết chặt chuôi kiếm. Cả cuộc đời anh đã rèn luyện để chiến đấu, nhưng trận chiến này không chỉ là về kỹ năng võ thuật mà còn là cuộc đấu trí với kẻ thù nguy hiểm. Anh cảm nhận được sức nặng của trách nhiệm trên vai, và anh biết rằng đây là khoảnh khắc quyết định.
Ở một nơi khác trong cung điện, Tướng quân Shiro đứng trước bản đồ lớn, mắt hắn ánh lên sự kiêu ngạo khi nhìn những kế hoạch của mình đang dần thành hình. Trong đầu hắn, mọi thứ đã sẵn sàng để nắm trọn quyền lực. Hoàng đế già nua sẽ sớm bị loại bỏ, và hắn sẽ là người duy nhất kiểm soát vương quốc này.
“Không còn gì có thể cản đường ta nữa,” Shiro thì thầm với chính mình, một nụ cười hiểm ác hiện lên trên môi. “Gia tộc Hoshi đã ở trong tay ta, và những kẻ còn lại chẳng là gì cả.”
Nhưng hắn không ngờ, bên ngoài cửa, những võ sĩ trung thành với hoàng đế đang chuẩn bị tấn công. Trong một khoảnh khắc bất cẩn, hắn đã bỏ qua một yếu tố quan trọng: lòng trung thành của những con người như Takeshi và Jiro, và cả sự phản kháng mà hắn không thể ngờ tới từ những gia tộc mà hắn cho rằng đã bị khuất phục.
“Bây giờ!” Jiro ra lệnh, và ngay lập tức, Takeshi cùng nhóm võ sĩ lao vào cánh cửa lớn dẫn vào phòng chính của Shiro. Tiếng gỗ vỡ vụn vang lên, làm rung chuyển cả hành lang.
Tướng quân Shiro quay phắt lại khi cánh cửa bật tung ra, đôi mắt hắn lóe lên sự ngạc nhiên khi thấy Takeshi cùng các võ sĩ lao vào. Nhưng ngay lập tức, hắn lấy lại bình tĩnh, nụ cười hiểm độc vẫn không rời khỏi gương mặt.
“Ta biết các ngươi sẽ đến,” Shiro nói, giọng hắn trầm đục nhưng đầy sự chế giễu. “Nhưng các ngươi nghĩ rằng có thể hạ gục ta dễ dàng như vậy sao?”
Takeshi không đáp lời, thay vào đó anh lao thẳng về phía Shiro, thanh kiếm trong tay chớp sáng dưới ánh đèn lờ mờ. Nhưng Shiro đã chuẩn bị từ trước. Hắn rút thanh kiếm ra và dễ dàng đỡ được đòn tấn công của Takeshi. Cả hai võ sĩ lao vào nhau, kiếm của họ va chạm trong tiếng kim loại lạnh lùng.
Jiro cùng các võ sĩ khác nhanh chóng tấn công những cận vệ của Shiro, cuộc chiến diễn ra khốc liệt trong căn phòng chật hẹp. Tiếng kiếm va chạm, tiếng gào thét của những kẻ bị hạ gục vang vọng trong không gian, nhưng Takeshi tập trung toàn bộ vào trận đấu với Shiro.
Shiro không phải là một kẻ yếu đuối. Hắn đã từng là một võ sĩ tài ba, và những chiêu thức của hắn đầy sự toan tính. Takeshi có thể cảm nhận được sức mạnh của hắn trong từng cú đánh. Nhưng anh cũng nhận ra rằng Shiro chiến đấu với một sự tự mãn, tin rằng hắn sẽ không bao giờ bị hạ gục.
“Ngươi chiến đấu vì cái gì, Takeshi?” Shiro nói khi cả hai kiếm của họ khóa chặt nhau. “Vì hoàng đế? Hay vì cái chết vô nghĩa của anh trai ngươi? Cả hai đều là những thứ yếu đuối và lỗi thời. Ta mới là tương lai của vương quốc này.”
Takeshi nghiến răng, đẩy mạnh kiếm về phía Shiro. “Ngươi không có tương lai nào cả, Shiro. Cái chết của Yasuke sẽ không vô nghĩa, và ngươi sẽ phải trả giá cho tất cả những gì ngươi đã làm.”
Cuộc đấu giữa họ tiếp tục căng thẳng. Takeshi, dù trẻ tuổi và đầy năng lượng, nhận ra rằng hắn ta không thể chỉ dựa vào sức mạnh để đánh bại Shiro. Hắn là kẻ nguy hiểm, và Takeshi cần phải tìm ra điểm yếu của hắn.
Trong lúc Takeshi đang dồn sức vào trận đấu, bất ngờ, cánh cửa phòng lại bật mở. Yumi bước vào, theo sau là một đội võ sĩ của gia tộc Hoshi, và đứng đầu chính là cha cô – Yoshihiro Hoshi. Sự xuất hiện bất ngờ này làm Shiro khựng lại trong chốc lát, mắt hắn trừng lên vì bất ngờ và giận dữ.
“Ngươi đã phản bội ta, Hoshi!” Shiro hét lên, đôi mắt hắn rực lửa.
Yoshihiro Hoshi không nói một lời, nhưng ánh mắt ông đầy sự kiên quyết. Ông quay sang đội võ sĩ của mình và ra lệnh: “Bắt hắn lại. Tướng quân Shiro đã phản bội cả hoàng đế và vương quốc.”
Trong khoảnh khắc đó, Takeshi thấy cơ hội. Anh dồn sức vào cú đánh cuối cùng, kiếm của anh chém xuyên qua phòng thủ của Shiro, làm hắn ngã xuống sàn. Các võ sĩ của gia tộc Hoshi nhanh chóng lao lên, khống chế hắn trước khi hắn kịp phản kháng thêm.
Shiro, kẻ từng ngạo mạn và kiêu căng, giờ đây chỉ còn lại là một tên tội phạm bị đánh bại, nằm gục trên sàn, ánh mắt hắn đầy căm phẫn.
“Các ngươi sẽ hối hận…” Shiro gầm gừ, nhưng giọng hắn yếu dần đi khi bị lôi ra khỏi phòng.
Takeshi đứng im lặng, mắt anh dõi theo bóng lưng của kẻ phản bội bị lôi đi. Cuối cùng, âm mưu của Shiro đã bị ngăn chặn, và danh dự của gia tộc Kanata được khôi phục. Yasuke đã được báo thù, và vương quốc đã thoát khỏi một mối đe dọa lớn.
Yumi bước đến gần Takeshi, đôi mắt cô ánh lên sự nhẹ nhõm và cảm kích. “Chúng ta đã làm được.”
Takeshi gật đầu, nhìn cô với lòng biết ơn. “Nếu không có ngươi và gia tộc Hoshi, chúng ta sẽ không thể chiến thắng. Ta cảm ơn ngươi, Yumi.”
Yumi mỉm cười nhẹ nhàng. “Chúng ta đã chiến đấu không chỉ vì gia tộc của mình, mà còn vì cả vương quốc.”
Trong không khí căng thẳng của cuộc chiến, cả Takeshi và Yumi đều biết rằng đây chỉ là một trong những trận chiến mà họ phải đối mặt. Nhưng ít nhất, hôm nay, họ đã chiến thắng.