Kẻ Thù Giấu Mặt - Chương 4
Chương 4: Cuộc Chạm Trán Đầu Tiên
Tối hôm sau, Ethan và Mia quyết định gặp nhau tại một quán cà phê nhỏ, nơi họ có thể bàn bạc một cách kín đáo về kế hoạch tiếp theo. Cảm giác lo lắng vẫn đeo bám Ethan như bóng ma; cuộc gặp gỡ với Victor để lại trong anh một cảm giác hồi hộp khó tả. Hắn là một nhân vật quyền lực, và việc đối đầu với hắn không phải là điều dễ dàng.
“Chúng ta không thể chỉ ngồi chờ. Chúng ta cần tìm kiếm manh mối từ những người đã mất tích,” Mia nói, mắt sáng lên với quyết tâm. “Tôi đã nghĩ đến việc tìm gặp một người mà tôi biết có thông tin về bữa tiệc đó.”
“Một người nào?” Ethan hỏi, kéo ghế ngồi gần hơn.
“Cô ấy tên là Sarah. Là một trong những người tham dự bữa tiệc mà chúng ta đã nghe nói. Cô ấy không đến dự bữa tiệc lần gần nhất, và tôi nghe nói cô ấy có một chút lo lắng về những gì đã xảy ra. Chúng ta có thể tìm thấy cô ấy tại một quán bar gần khu trung tâm,” Mia trả lời.
“Chúng ta sẽ đi ngay bây giờ,” Ethan khẳng định. Anh cảm thấy như thời gian không cho phép họ trì hoãn thêm nữa.
Quán bar nơi Sarah thường lui tới có một không khí náo nhiệt, với âm nhạc sôi động và những người trẻ tuổi đang thưởng thức cuộc sống. Ethan và Mia nhìn quanh, tìm kiếm Sarah giữa đám đông. Một lúc sau, Mia chỉ tay về phía một cô gái đứng ở quầy bar, mái tóc vàng óng và ánh mắt lo lắng.
“Đó là cô ấy,” Mia nói. “Đi nào.”
Họ tiến lại gần, và Ethan cất tiếng: “Chào Sarah, tôi là Ethan và đây là Mia. Chúng tôi muốn hỏi cô về bữa tiệc của Victor.”
Sarah quay lại, vẻ mặt hiện lên sự ngạc nhiên. “Victor? Tại sao các bạn lại muốn biết về hắn ta?”
“Chúng tôi đang điều tra về những sự kiện kỳ lạ liên quan đến những bữa tiệc của hắn. Có một số người đã biến mất, và chúng tôi nghĩ rằng có thể cô biết điều gì đó,” Mia nói, giọng nhẹ nhàng.
“Biến mất?” Sarah nhíu mày, trông có vẻ hoang mang. “Tôi không muốn nói về chuyện này. Có quá nhiều điều kỳ lạ xảy ra. Hắn ta không phải là người mà các bạn nghĩ.”
Ethan kiên nhẫn, “Chúng tôi cần sự thật. Có chuyện gì xảy ra tại bữa tiệc mà cô tham dự? Có điều gì khiến cô lo lắng không?”
“Có… có một vài điều,” Sarah thở dài, nhìn quanh như thể sợ bị ai đó nghe thấy. “Tại bữa tiệc đó, có một cảm giác rất kỳ lạ. Mọi người vui vẻ, nhưng tôi cảm thấy có điều gì đó không ổn. Có ai đó đã nói về những người biến mất trước đây, và Victor chỉ cười khi nghe thấy điều đó.”
“Cô đã thấy điều gì cụ thể không?” Ethan hỏi, ghi chú lại trong đầu.
“Tôi thấy một người đàn ông lạ mặt, người đã đến gần tôi và thì thầm rằng ‘Đừng để bản thân bị cuốn vào trò chơi của Victor’. Tôi không biết hắn ta là ai, nhưng vẻ mặt của hắn khiến tôi cảm thấy sợ hãi,” Sarah nói, giọng run rẩy.
Mia và Ethan nhìn nhau, cảm giác như họ đang bước vào một vũng lầy đầy những bí mật đen tối. “Chúng tôi sẽ giúp cô, Sarah. Chúng tôi không để chuyện này tiếp tục xảy ra,” Mia nói, quyết tâm.
“Nhưng hãy cẩn thận. Tôi không nghĩ rằng Victor sẽ để các bạn ra đi dễ dàng,” Sarah cảnh báo, ánh mắt tràn ngập sự lo lắng.
“Cảm ơn cô đã chia sẻ. Chúng tôi sẽ làm mọi thứ cần thiết để tìm hiểu sự thật,” Ethan nói, và trong lòng anh biết rằng họ không thể lùi bước.
Khi rời khỏi quán bar, Ethan và Mia đi dọc theo một con phố vắng vẻ, trong khi những suy nghĩ chồng chéo trong đầu họ. “Chúng ta cần phải tìm ra người đàn ông lạ mặt mà Sarah đã thấy. Có thể hắn biết nhiều hơn về những gì đang xảy ra,” Mia đề xuất.
“Đúng vậy. Nhưng chúng ta cũng cần cẩn trọng. Victor sẽ không ngần ngại nếu hắn biết chúng ta đang điều tra,” Ethan đồng tình.
Chợt, một tiếng động lớn vang lên ở phía sau họ. Ethan quay lại, thấy một bóng đen lướt nhanh qua. “Chúng ta không nên ở đây lâu nữa,” Ethan nói. “Chúng ta cần phải rời khỏi đây ngay lập tức.”
Nhưng khi họ quay người để chạy, một nhóm người xuất hiện từ bóng tối, chặn lối thoát của họ. “Các bạn không nên đi đâu cả,” một người đàn ông cao lớn nói, giọng đầy đe dọa. “Victor muốn gặp các bạn.”
Mia cảm thấy tim đập thình thịch trong lồng ngực. “Chúng tôi không muốn gặp hắn. Chúng tôi chỉ đang tìm kiếm sự thật,” Mia nói, cố gắng giữ bình tĩnh.
“Không có sự thật nào mà các bạn nên biết. Hãy đi theo chúng tôi,” người đàn ông ra lệnh, và những người khác tiến lại gần hơn.
Ethan không thể chờ đợi thêm. Anh nắm tay Mia và thì thầm, “Chạy!”
Cả hai lao về phía trước, nhưng họ bị chặn lại bởi một người đàn ông khác. Ngay lập tức, một cuộc chiến nổ ra. Ethan phản xạ nhanh chóng, tung cú đấm vào mặt kẻ tấn công, nhưng có quá nhiều kẻ thù xung quanh. Mia cũng không ngần ngại, dùng hết sức lực để đánh trả.
“Đi! Tôi sẽ cố gắng cản họ lại!” Ethan hét lên, nhưng Mia không chịu rời xa anh.
“Không! Chúng ta phải đi cùng nhau!” cô phản đối, vừa đánh lùi một kẻ tấn công.
Cuối cùng, Ethan tìm thấy một cơ hội. “Chạy đi! Tôi sẽ theo sau!” anh hét lên, và trong khoảnh khắc quyết định, Mia buộc phải tin tưởng vào anh. Cô chạy về phía trước, lòng tràn đầy lo lắng cho sự an toàn của Ethan.
“Không!” Ethan gào lên, nhưng không thể làm gì khác ngoài việc chiến đấu. Anh phải bảo vệ mình và tìm cách theo kịp Mia.
Cuộc chiến kéo dài chỉ trong vài phút, nhưng đối với Ethan, nó như một cuộc đời. Hắn gạt bỏ từng kẻ tấn công, nhưng sức mạnh của họ quá đông. Cuối cùng, một cú đấm mạnh mẽ khiến anh choáng váng, và Ethan ngã xuống đất, mắt hoa lên.
“Bắt hắn!” một trong những kẻ thù gào lên, nhưng trước khi họ có thể lao tới, một tiếng súng vang lên từ xa, khiến mọi người đứng lại.
Họ nhìn nhau, rồi nhanh chóng bỏ chạy. Ethan nằm trên mặt đất, cảm thấy đau đớn và thất vọng. “Mia!” anh kêu lên, nhưng không có câu trả lời.
Chương 4 kết thúc trong căng thẳng, khi Ethan bị bỏ lại trong bóng tối, và Mia có thể đã thoát khỏi tay kẻ thù. Họ đều biết rằng cuộc chiến này mới chỉ bắt đầu, và những gì họ sắp phải đối mặt sẽ càng khốc liệt hơn.
Nếu bạn muốn viết tiếp chương 5 hoặc có điều chỉnh nào khác, hãy cho tôi biết!