Kẻ Thù Giấu Mặt - Chương 5
Chương 5: Vòng Tròn Bị Siết
Khi Ethan tỉnh lại, mọi thứ xung quanh đều mờ ảo. Anh nằm trên mặt đất, ánh sáng từ những chiếc đèn đường lờ mờ rọi qua những tán cây. Đau nhức khắp người, nhưng điều khiến anh lo lắng hơn cả là sự biến mất của Mia. Hắn đã tóm lấy cô hay chỉ đơn giản là cô đã chạy thoát?
Ethan gượng dậy, cố gắng định hình lại tâm trí. Anh biết rằng mình không thể ở lại đây lâu. Kẻ thù của anh có thể quay lại bất cứ lúc nào, và hắn sẽ không ngần ngại kết thúc mọi thứ. Anh nhanh chóng tìm kiếm điện thoại trong túi, nhưng nó đã bị rơi trong lúc đánh nhau.
“Chết tiệt!” Ethan lẩm bẩm. Anh phải tìm Mia và phải làm điều đó ngay lập tức. Đầu óc anh chạy đua với những suy nghĩ: làm thế nào để tìm ra vị trí của cô? Ai có thể giúp anh trong tình huống này?
Ethan quyết định quay lại quán bar nơi họ đã gặp Sarah. Có thể cô ấy biết điều gì đó có thể giúp ích cho việc tìm kiếm Mia. Anh nén nỗi đau và cố gắng chạy, nhưng những vết thương trên người khiến mỗi bước chân trở nên khó khăn.
Khi đến quán bar, Ethan cảm thấy hơi thở của mình trở nên gấp gáp. Anh bước vào bên trong và nhìn quanh. Không khí bên trong ồn ào, nhưng ánh mắt anh chỉ dừng lại ở một góc tối nơi Sarah đang ngồi cùng một vài người bạn. Sarah nhìn thấy Ethan và vội vàng đứng dậy.
“Ethan! Anh sao rồi?” Sarah hốt hoảng, nhận ra vẻ mặt nhợt nhạt của anh.
“Mia! Cô ấy… cô ấy đã bị tóm,” Ethan thở hổn hển. “Tôi cần biết thông tin về Victor. Có thể cô biết một ai đó có thể giúp chúng ta.”
“Mọi chuyện rất nghiêm trọng. Victor không phải là một người dễ dàng đối phó,” Sarah nói, giọng run rẩy. “Tôi có nghe thấy một số thông tin. Có một kho chứa hàng của hắn bên ngoài thành phố. Đó là nơi mà hắn có thể giữ những người đã mất tích.”
“Cô biết địa chỉ không?” Ethan hỏi, cảm giác hồi hộp dâng lên.
“Có, nhưng…” Sarah ngập ngừng. “Đó là nơi rất nguy hiểm. Nếu anh định đi, tôi khuyên anh nên mang theo vũ khí và ít nhất một đồng minh.”
“Tôi không có thời gian để chờ đợi. Mia đang gặp nguy hiểm,” Ethan nói, quyết tâm. “Cô hãy cho tôi biết đường đến đó.”
“Được rồi, nhưng tôi không thể đi cùng anh. Nếu Victor biết tôi đã giúp đỡ anh, tôi sẽ gặp rắc rối lớn,” Sarah thở dài, cảm giác bất lực.
“Cảm ơn cô. Tôi sẽ đi ngay bây giờ,” Ethan nói, và ngay lập tức rời khỏi quán bar.
Khi lái xe đến kho chứa hàng, tâm trí Ethan đầy rẫy lo âu và quyết tâm. Anh biết rằng thời gian không đứng về phía anh. Những hình ảnh về Mia, sợ hãi và đơn độc, không ngừng hiện lên trong đầu. “Tôi sẽ không để cô ấy phải chịu đựng,” anh tự nhủ.
Khi đến nơi, Ethan tắt máy xe và lén lút bước ra khỏi xe. Bên ngoài kho chứa hàng tối tăm, ánh sáng lờ mờ từ những bóng đèn điện khiến không gian trở nên lạnh lẽo. Anh nghe thấy tiếng động bên trong—những giọng nói trầm thấp và những tiếng động phát ra từ máy móc.
“Cần phải tìm ra cách vào trong,” Ethan thì thầm với bản thân. Anh tiến lại gần cửa ra vào, rồi nhìn xung quanh. Không thấy ai gác cửa. Đó có thể là cơ hội.
“Đừng để ai phát hiện,” anh tự nhắc nhở và từ từ mở cánh cửa. Bên trong, không khí ngột ngạt và mùi ẩm mốc khiến anh cảm thấy khó chịu. Ánh sáng nhấp nháy từ những chiếc đèn điện trên trần nhà.
Ethan lén lút di chuyển vào trong, cố gắng tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy Mia đang ở đâu. Anh không muốn gây ra tiếng động, nhưng sự hồi hộp và cảm giác lo lắng cứ thúc giục anh tiến lên.
Bất ngờ, anh nghe thấy tiếng khóc thút thít từ một căn phòng bên phải. Tim anh đập thình thịch, và một cảm giác lạnh lẽo dâng lên trong lòng. “Mia!” anh kêu lên, nhưng giọng nói của anh vang lên thật yếu ớt.
Hơi run rẩy, Ethan tiến lại gần căn phòng, lắng nghe kỹ hơn. Tiếng khóc trở nên rõ ràng hơn, và nó khiến trái tim anh như thắt lại. Anh đẩy nhẹ cánh cửa, và hình ảnh hiện ra khiến anh đau lòng.
Mia đang ngồi trên nền nhà, bị trói chặt và mặt đầy nước mắt. Một người đàn ông lạ mặt đứng bên cạnh cô, tay cầm một chiếc roi. Hắn ta cười nhếch mép, ánh mắt đầy thách thức.
“Chào mừng đến với thế giới của Victor,” hắn nói, giọng điệu đầy khinh miệt. “Cậu đã quá muộn để cứu cô ấy.”
“Mia!” Ethan kêu lên, lao vào phòng với quyết tâm. “Buông cô ấy ra!”
Mọi thứ diễn ra trong khoảnh khắc. Người đàn ông đó quay lại, vẻ ngạc nhiên thoáng hiện lên trước khi hắn ta lao tới, định tấn công Ethan. Họ bắt đầu vật lộn, và Ethan cảm nhận được sự giận dữ và lo lắng tràn ngập trong mình.
“Mia, hãy cố gắng!” anh hét lên khi bị đè xuống. Hắn ta mạnh mẽ, nhưng Ethan không thể từ bỏ. Anh tập trung sức lực và vùng dậy, đấm mạnh vào mặt kẻ thù. Hắn lùi lại một bước, nhưng không đủ để Ethan có thời gian thở.
“Mày sẽ phải trả giá cho việc này!” hắn quát lên, rút một con dao từ bên hông.
Ethan cảm thấy cả thế giới như đang chao đảo. Anh biết rằng thời gian đang đếm ngược, và nếu không hành động ngay bây giờ, có thể Mia sẽ phải trả giá.
“Đừng để hắn gần cô!” Ethan gào lên, trong lúc hắn tiến về phía Mia.
Cả hai tiếp tục vật lộn, nhưng Ethan cảm thấy sức lực của mình đang cạn kiệt. Hắn ta quá mạnh mẽ, và nếu không nhanh chóng tìm cách tấn công, mọi thứ sẽ kết thúc trong thảm họa.
Bằng một động tác bất ngờ, Ethan đã quật ngã kẻ thù xuống đất. Hắn ta la lên, nhưng Ethan không chờ đợi. Anh lao đến chỗ Mia, tìm cách tháo những sợi dây trói.
“Mia, em có sao không?” anh hỏi, lòng đầy lo lắng.
“Em không sao, Ethan. Nhưng hãy cẩn thận!” Mia thở hổn hển, và Ethan nhanh chóng giải thoát cho cô.
Nhưng không lâu sau, tiếng động từ bên ngoài ngày càng gần. Họ không còn nhiều thời gian.
“Mau lên! Chúng ta phải đi ngay!” Ethan nói, kéo Mia dậy và cùng nhau chạy ra khỏi phòng.
Họ chạy ra ngoài kho chứa, nhưng những kẻ đuổi theo đã xuất hiện. Ethan cảm thấy cơ thể mình cạn kiệt sức lực, nhưng quyết tâm bảo vệ Mia khiến anh không thể dừng lại.
“Tôi sẽ không để họ bắt chúng ta!” Ethan gào lên, trong khi hai người họ chạy trốn vào bóng tối của đêm.
Chương 5 kết thúc với tình huống đầy kịch tính, khi Ethan và Mia phải đối mặt với những kẻ thù đáng sợ. Họ biết rằng nguy hiểm vẫn đang rình rập, nhưng sự quyết tâm của họ chưa bao giờ yếu đi. Nếu bạn muốn tiếp tục với chương 6 hoặc có điều chỉnh nào khác, hãy cho tôi biết!