Kẻ Thù Không Mong Đợi - Chương 2
Chương 2: Những dấu hiệu đầu tiên của nguy hiểm
Minh bước vào vườn ươm, nơi ánh sáng mặt trời chiếu sáng những chiếc lá xanh mướt của các loài thực vật đã được tái sinh. Tuy nhiên, giữa những loài cây khác, Cỏ Đen nổi bật với màu sắc tối tăm và nhánh lá dày đặc. Anh không thể tránh khỏi cảm giác lo lắng khi nhìn thấy nó.
“Chào Minh!” Giọng An vang lên từ phía sau. “Bạn đang làm gì ở đây một mình vậy?”
“Tôi chỉ muốn kiểm tra Cỏ Đen,” Minh trả lời, ánh mắt không rời khỏi loài thực vật kỳ lạ. “Tôi có cảm giác nó đang phát triển nhanh hơn bình thường.”
An tiến lại gần, ánh mắt của cô cũng chuyển sang Cỏ Đen. “Bạn có nghĩ rằng nó sẽ gây ra vấn đề không?”
“Tôi không biết, nhưng chúng ta nên cảnh giác,” Minh thở dài. “Chúng ta đã thấy dấu hiệu đầu tiên của sự bất thường chưa?”
“Chưa, nhưng…” An ngập ngừng, “Tôi nghe nói rằng những con vật xung quanh đây đã bắt đầu trở nên lạ lùng hơn. Có người nói rằng gà trong khu vực này đã trở nên hung dữ.”
Chưa kịp trả lời, một tiếng kêu thét vang lên từ phía xa. Hai người chạy ra ngoài vườn ươm để xem chuyện gì đang xảy ra. Họ thấy một nhóm người đang hoảng sợ, chạy tán loạn.
“Mọi người đang làm gì vậy?” Minh hét lên.
“Bầy gà! Bầy gà!” Một người trong nhóm, ông Thành, thở hổn hển. “Chúng nó tấn công!”
Minh và An vội vã chạy theo đám đông. Họ thấy một bầy gà đang lao vào những người đàn ông và phụ nữ, mổ liên tục và kêu thét. Những người bị tấn công không kịp trở tay và nhanh chóng bị thương.
“Chúng ta phải làm gì đó!” An la lên, hoảng loạn.
“Tôi cần một cái gì đó để giữ cho chúng xa!” Minh đáp, nhanh chóng tìm kiếm vật dụng. “Chúng ta có thể dùng đồ vật để làm phân tán sự chú ý của chúng.”
Minh nhanh chóng nhặt một chiếc gậy và chạy về phía bầy gà. “Này! Lùi lại!” anh hô lớn, vung chiếc gậy lên. Những con gà nhìn thấy và tạm dừng một chút, nhưng chỉ một lát sau lại lao về phía anh.
Cảm giác sợ hãi gia tăng, và Minh nhận ra rằng đây không phải là những con gà bình thường nữa. Chúng đã trở thành những sinh vật hung dữ, khác xa với những gì mà họ đã biết.
“Chúng ta cần thông báo cho viện!” An kêu lên, lùi lại sau Minh. “Có lẽ Cỏ Đen đã ảnh hưởng đến chúng!”
“Đúng vậy,” Minh đồng ý. “Chúng ta phải nhanh chóng báo cho giáo sư Linh và nhóm nghiên cứu.”
Khi cuộc tấn công của bầy gà cuối cùng dừng lại, Minh và An hối hả quay trở lại viện, cảm giác lo lắng tràn ngập trong lòng. Họ biết rằng Cỏ Đen có thể là nguồn gốc của sự biến đổi này, và thời gian để ngăn chặn nó đang ngày càng ngắn lại.