Kết Nối Tri Thức - Chương 3
Chương 3: Những câu chuyện từ tương lai
Trong những ngày tiếp theo, Minh dành thời gian quan sát và học hỏi cách sống của dân làng. Anh cố gắng tiếp cận với từng người, lắng nghe câu chuyện của họ, hiểu rõ hơn về cuộc sống và những khó khăn mà họ đang đối mặt. Minh nhận ra rằng mỗi người trong làng đều có kỹ năng riêng, nhưng họ đều thiếu một thứ quan trọng: sự đoàn kết.
Một buổi tối, khi mặt trời đã lặn và ngôi làng chìm trong ánh lửa từ những đống củi đang cháy rực, Minh quyết định sẽ bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình. Anh tiến tới đống lửa chính giữa làng, nơi mọi người thường tụ tập sau một ngày làm việc vất vả.
“Tôi có một câu chuyện muốn kể cho mọi người nghe,” Minh nói lớn, thu hút sự chú ý của tất cả những người đang ngồi xung quanh. Ánh mắt tò mò của họ đổ dồn về phía anh, một người lạ đến từ một thế giới xa lạ.
Krom và Lira cũng có mặt, đứng ở phía sau, quan sát. Krom khoanh tay trước ngực, đôi mắt không rời Minh.
“Ở nơi tôi đến, có một ngôi làng nhỏ giống như làng của các anh chị,” Minh bắt đầu câu chuyện, giọng trầm ấm và cuốn hút. “Nhưng ngôi làng ấy không phải lúc nào cũng yên bình. Thời gian đầu, người dân trong làng cũng sống tách biệt như các anh chị, mỗi người tự lo cho mình và gia đình mình, không ai giúp ai. Nhưng rồi, một trận lũ lớn xảy ra, cuốn trôi tất cả. Họ mất nhà, mất mùa màng, và nhiều người đã chết vì đói khát.”
Mọi người xung quanh bắt đầu xì xào, ánh mắt lo lắng hiện rõ. Minh biết rằng câu chuyện của anh đã chạm vào một nỗi sợ chung của họ – sự mất mát và thiên tai.
“Nhưng sau trận lũ, những người còn sống sót nhận ra rằng nếu họ tiếp tục sống như trước, ngôi làng sẽ không tồn tại được lâu. Họ quyết định thay đổi, bắt đầu hợp tác với nhau. Họ cùng nhau xây dựng những con đê chắn lũ, cùng nhau trồng trọt và chia sẻ lương thực. Nhờ sự hợp tác đó, ngôi làng đã trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Họ không chỉ sống sót qua những trận lũ tiếp theo mà còn phát triển thịnh vượng hơn.”
Lira, ngồi gần đó, gật gù theo từng lời kể của Minh. Những người khác cũng bắt đầu lắng nghe chăm chú hơn, ánh mắt tò mò và một chút hy vọng le lói trong lòng họ.
“Tôi kể câu chuyện này để mọi người hiểu rằng, khi chúng ta cùng nhau làm việc, chúng ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn,” Minh kết thúc câu chuyện. “Tôi muốn thử áp dụng điều đó ở đây, bắt đầu bằng việc xây dựng một con đê nhỏ để bảo vệ làng mình khỏi những trận lũ. Ai sẵn sàng tham gia cùng tôi?”
Một khoảng im lặng kéo dài, mọi người trao đổi ánh mắt với nhau, không ai dám lên tiếng trước. Krom nhìn quanh, rồi bước lên phía trước.
“Ta sẽ tham gia,” Krom nói, giọng dứt khoát. “Nếu những gì ngươi nói là thật, ta muốn thấy tận mắt.”
Lời nói của Krom như một tín hiệu, ngay sau đó, một số người khác cũng bắt đầu đứng lên, đồng ý tham gia cùng Minh. Lira mỉm cười hài lòng, bà cũng đứng dậy và nói:
“Chúng ta đã sống quá lâu trong sự cô lập. Đã đến lúc thử một cách khác. Tôi sẽ giúp cậu, Minh.”
Những người khác, thấy Krom và Lira đều tham gia, cũng bắt đầu ngồi lại gần hơn. Dần dần, cả làng đều tỏ ý sẵn sàng thử sức với kế hoạch của Minh. Sự nghi ngại ban đầu đã dần tan biến, thay vào đó là một cảm giác mới lạ – sự háo hức và đoàn kết.
“Tốt lắm,” Minh nói, cảm thấy lòng mình ấm áp. “Chúng ta sẽ bắt đầu vào ngày mai. Tôi sẽ cần tất cả mọi người, từ những người mạnh mẽ để đào đất, đến những người khéo léo để dựng đê. Chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng, và tôi tin rằng chúng ta sẽ thành công.”
Đêm đó, Minh ngồi bên đống lửa, nhìn những người dân làng đang trò chuyện với nhau, không còn sự xa cách như trước. Anh biết rằng đây chỉ mới là bước đầu, nhưng đó là một bước đầu tiên quan trọng. Minh tin rằng, bằng cách sử dụng những câu chuyện và kiến thức từ tương lai, anh có thể giúp ngôi làng này trở nên mạnh mẽ hơn, bền vững hơn.
Khi đêm về khuya, ngọn lửa dần tàn, Minh vẫn ngồi lại, ngẫm nghĩ về những gì sắp tới. Anh hiểu rằng không phải mọi chuyện sẽ suôn sẻ, nhưng anh quyết tâm sẽ làm tất cả những gì có thể để giúp ngôi làng này. Vì ở đây, trong thời đại này, Minh đã tìm thấy một mục đích mới – kết nối tri thức để xây dựng một cộng đồng đoàn kết và bền vững.