Kết Nối Tri Thức - Chương 4
Chương 4: Bài học đầu tiên
Sáng hôm sau, khi sương mù còn đang vờn quanh những ngọn cây, dân làng đã tụ tập đông đủ bên bờ suối nơi Minh dự định xây dựng con đê. Krom đứng bên cạnh Minh, tay cầm một cây gậy lớn, chuẩn bị chỉ đạo công việc. Ánh mắt mọi người đều dõi theo Minh, chờ đợi chỉ dẫn từ anh.
“Chúng ta sẽ bắt đầu từ đây,” Minh nói, chỉ tay xuống lòng suối nơi dòng nước chảy xiết. “Con đê này sẽ giúp ngăn nước lũ và bảo vệ ngôi làng khỏi bị ngập úng. Mọi người sẽ cần phải đào đất từ hai bên bờ suối và đắp thành một con đê vững chắc.”
Mọi người bắt đầu công việc. Những người đàn ông khỏe mạnh như Krom và Tama cầm lấy cuốc và xẻng tự chế từ đá và gỗ, bắt đầu đào đất từ hai bên bờ suối. Phụ nữ và trẻ em thì thu thập những viên đá lớn và những cành cây chắc chắn để tạo nên khung xương cho con đê.
“Này Minh, ngươi nghĩ rằng việc này có thể làm được thật sao?” Tama hỏi, mồ hôi đẫm trán khi anh dừng tay, nhìn vào lượng đất và đá khổng lồ cần di chuyển.
“Tama, tôi biết việc này không dễ dàng, nhưng nếu chúng ta cùng nhau làm việc, chúng ta có thể làm được,” Minh đáp lại, giọng anh đầy sự tự tin. “Hãy nghĩ đến những gì chúng ta sẽ đạt được. Không chỉ là một con đê, mà là sự bảo vệ lâu dài cho làng của chúng ta.”
Krom, đứng gần đó, nghe thấy cuộc đối thoại, liếc nhìn Minh với ánh mắt thăm dò. “Ngươi nói như thể ngươi đã làm việc này trước đây,” Krom nói, giọng trầm.
Minh cười, rồi lắc đầu. “Thực ra, tôi chưa từng xây đê trước đây. Nhưng tôi đã thấy những nơi khác làm điều này, và tôi tin rằng nếu họ làm được, chúng ta cũng có thể.”
Krom không nói gì, chỉ lặng lẽ quay lại công việc của mình. Nhưng Minh có thể cảm nhận được sự ủng hộ ngầm từ người đàn ông này, điều đó càng khiến anh quyết tâm hơn.
Công việc kéo dài suốt cả buổi sáng. Dù mệt mỏi, không ai trong số họ bỏ cuộc. Minh liên tục động viên mọi người, đưa ra những chỉ dẫn nhỏ để đảm bảo rằng đê được xây dựng đúng cách. Anh biết rằng nếu con đê này không vững chắc, không chỉ công sức của họ bị lãng phí, mà niềm tin mà mọi người vừa mới đặt vào anh cũng sẽ bị lung lay.
“Hãy cố gắng một chút nữa!” Minh kêu gọi khi thấy tinh thần của mọi người bắt đầu xuống dốc. “Chúng ta sắp hoàn thành rồi!”
Buổi trưa, dưới cái nắng chói chang, con đê cuối cùng cũng đã hình thành. Mọi người đứng nhìn tác phẩm của mình với niềm tự hào lẫn sự mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt.
“Nó trông khá vững chắc đấy,” Lira nói, bước tới bên cạnh Minh. “Cậu đã làm rất tốt, Minh.”
“Không phải chỉ mình tôi, mà tất cả chúng ta đều đã làm việc cùng nhau,” Minh đáp lại, giọng chân thành. “Đây là minh chứng cho sức mạnh của sự đoàn kết.”
Krom tiến tới, tay vẫn cầm chắc cây gậy. Anh nhìn con đê, rồi quay sang Minh. “Ngươi đã nói đúng. Một mình ta không thể làm được điều này. Nhưng với sự giúp đỡ của tất cả mọi người, chúng ta đã làm nên một điều lớn lao.”
Minh mỉm cười, cảm thấy lòng mình tràn đầy niềm vui. “Chúng ta đã chứng minh được rằng khi mọi người hợp tác, chúng ta có thể làm được những điều tưởng chừng như không thể. Đây mới chỉ là bước đầu. Nếu chúng ta tiếp tục đoàn kết, làng của chúng ta sẽ ngày càng mạnh mẽ hơn.”
Dân làng bắt đầu vỗ tay, những tiếng cười vang lên giữa không khí vui mừng. Họ biết rằng họ không chỉ xây dựng một con đê, mà còn xây dựng một sự hiểu biết mới về sức mạnh của sự đoàn kết và hợp tác.
Khi chiều buông xuống, mọi người trở về nhà với tâm trạng phấn khởi. Con đê mới xây là một biểu tượng cho sự thay đổi đang dần diễn ra trong ngôi làng này.
Khi chỉ còn lại Minh và Krom bên cạnh con đê, Minh nhìn lên bầu trời đang chuyển sang màu cam đỏ. “Cảm ơn anh, Krom. Nếu không có anh giúp đỡ, tôi không thể nào thuyết phục được mọi người.”
Krom im lặng một lúc, rồi nói: “Ngươi đã chứng minh được lời ngươi nói. Ta sẽ ở đây, và cùng ngươi tiếp tục công việc này. Chúng ta sẽ xem liệu rằng sự hợp tác này có thể thay đổi được ngôi làng của chúng ta đến đâu.”
Minh gật đầu, lòng đầy hy vọng. “Chúng ta sẽ làm được, Krom. Đây chỉ mới là khởi đầu.”
Chương 4 khép lại với hình ảnh con đê mới xây, vững chãi bên bờ suối, như một lời hứa về tương lai tươi sáng cho ngôi làng, nơi mà sự đoàn kết và hợp tác sẽ trở thành nền tảng cho mọi thành công sắp tới.