Khám phá Châu Mỹ với Christopher Columbus - Chương 2
Chương 2: Hợp Tác Và Khởi Hành
Sau cơn bão kinh hoàng, hạm đội tiếp tục hành trình, đi vào vùng nước mới mà chưa ai biết đến. Columbus và Samuel cùng nhau thảo luận kế hoạch cho những ngày tới. Họ đã trải qua nhiều khó khăn, nhưng lòng quyết tâm của họ càng mạnh mẽ hơn.
“Chúng ta cần phải tìm cách duy trì mối liên hệ với Châu Âu,” Samuel nói, trong khi nhìn ra khơi. “Nếu chúng ta có thể thiết lập một mạng lưới thương mại ngay từ đầu, chúng ta sẽ có thể đảm bảo rằng các nhà đầu tư sẽ tiếp tục ủng hộ chúng ta.”
Columbus gật đầu. “Tôi đã nghĩ đến điều đó. Có lẽ chúng ta nên chuẩn bị một số hàng hóa để đổi lấy các sản phẩm địa phương. Gia vị, lông thú, và có thể cả vàng. Điều đó sẽ thu hút sự chú ý của các nhà buôn.”
Samuel nắm lấy ý tưởng. “Chúng ta cần thu thập thông tin về các nền văn minh bản địa, học hỏi văn hóa và phong tục của họ. Chỉ có vậy, chúng ta mới có thể thiết lập mối quan hệ hợp tác thực sự.”
Khi mặt trời dần lặn, bầu trời nhuộm sắc cam và đỏ, Columbus cho tập hợp thủy thủ đoàn. “Các bạn,” ông nói, “chúng ta đang trên bờ vực của một cuộc khám phá vĩ đại. Hãy nhớ rằng mục tiêu của chúng ta không chỉ là tìm kiếm tài nguyên mà còn xây dựng quan hệ với những người dân nơi đây.”
Một thủy thủ tên là Antonio, có vẻ lo lắng, hỏi: “Ngài có chắc rằng những người dân bản địa sẽ chào đón chúng ta không?”
Columbus cương quyết đáp: “Tôi tin rằng họ sẽ. Chúng ta cần thể hiện sự tôn trọng và thấu hiểu. Hãy nhớ rằng chúng ta đến đây không chỉ với vũ khí, mà còn với tấm lòng.”
Những ngày tiếp theo, hạm đội tiếp tục hành trình, và các thành viên bắt đầu làm quen với cuộc sống trên biển. Samuel dành thời gian quan sát và ghi chép lại những gì mà Columbus dạy bảo về hàng hải, nhưng anh cũng tìm kiếm các cơ hội để giao tiếp với các thủy thủ khác.
Một buổi sáng, Samuel tìm thấy một nhóm thủy thủ đang quây quần bên nhau, họ đang bàn tán về những câu chuyện về các vùng đất mới. Samuel quyết định tham gia.
“Chào các bạn,” anh nói với nụ cười. “Tôi nghe thấy các bạn đang nói về những nơi mình đã đến. Có ai trong số các bạn đã thấy những điều kỳ diệu nào không?”
Một thủy thủ tên là Miguel trả lời: “Tôi đã nghe rằng có những hòn đảo nơi người dân sống trong hòa bình, họ trồng nhiều loại cây trái lạ mắt. Tôi ước gì mình có thể thấy chúng.”
Samuel mỉm cười. “Chúng ta sẽ thấy chúng. Đó là lý do chúng ta ở đây.”
Những câu chuyện của các thủy thủ làm dấy lên sự phấn khích trong lòng Samuel. Anh biết rằng mỗi người trong số họ đều có những mong ước riêng, và cùng nhau, họ đang tạo nên một phần của lịch sử.
Cuối cùng, sau nhiều tuần trên biển, hạm đội tiếp cận một hòn đảo xanh tươi, nước biển trong xanh như ngọc. Columbus đứng trên boong tàu, cảm nhận được sự phấn khích đang tràn ngập.
“Đó là hòn đảo mà chúng ta đang tìm kiếm,” ông nói, giọng nói tràn đầy tự hào. “Hãy chuẩn bị cho cuộc đổ bộ!”
Samuel không thể kiềm chế được sự háo hức. “Chúng ta sẽ khám phá mọi ngóc ngách của hòn đảo này! Hãy chuẩn bị hàng hóa để giao thương với người dân nơi đây.”
Khi tàu cập bến, Columbus dẫn đầu đoàn thủy thủ lên bờ. Họ bước chân lên đất liền, cảm nhận từng bước chân trên mặt đất chưa từng có dấu chân người Châu Âu. Không khí trong lành, và âm thanh của thiên nhiên vang vọng xung quanh.
Họ đi dạo qua những tán cây rậm rạp, những bãi biển trắng tinh và những ngọn núi xa xa. Samuel quan sát, ghi chép lại mọi thứ.
“Ngài Columbus,” Samuel gọi, “chúng ta nên tìm kiếm những dấu hiệu của người dân bản địa. Nếu họ ở đây, chúng ta cần phải thiết lập mối quan hệ ngay lập tức.”
Columbus đồng ý. “Đúng vậy, Samuel. Chúng ta cần tìm hiểu về văn hóa của họ, và nếu có thể, thiết lập giao thương.”
Họ chia thành từng nhóm nhỏ, mỗi nhóm lên đường khám phá những khu vực khác nhau của hòn đảo. Samuel và Columbus dẫn đầu một nhóm nhỏ, với những chiếc rương đầy hàng hóa như gương, vải vóc và đồ trang sức.
Sau một thời gian, họ bắt gặp một nhóm người bản địa đang đi dạo gần bờ biển. Họ có làn da nâu sẫm và mặc những trang phục làm từ vải tự nhiên. Columbus hít một hơi sâu, cảm giác hồi hộp tràn ngập.
“Chúng ta phải tiếp cận một cách thận trọng,” Columbus nhắc nhở. “Hãy thể hiện sự tôn trọng và thiện chí.”
Samuel gật đầu, tim đập nhanh. Họ bước về phía nhóm người, và Columbus giơ tay chào, thể hiện ý muốn hòa bình.
“Chúng tôi là những người từ phương xa,” Columbus nói, giọng thân thiện. “Chúng tôi đến đây để khám phá và thiết lập mối quan hệ. Chúng tôi muốn giao thương với các bạn.”
Những người bản địa nhìn nhau, rồi một người trong số họ tiến lên, ánh mắt tò mò. “Các bạn đến từ đâu?” anh ta hỏi bằng một ngôn ngữ mà Columbus không hiểu.
Samuel cất tiếng: “Chúng tôi đến từ Châu Âu. Chúng tôi có những món quà mà chúng tôi muốn trao đổi với các bạn.”
Người bản địa không nói gì, nhưng một số người trong nhóm bắt đầu tiến gần, nhìn những món hàng trong tay họ với ánh mắt hiếu kỳ.
Columbus thận trọng bước lên. “Nếu các bạn đồng ý, chúng tôi có thể trao đổi những món quà này để hiểu nhau hơn.”
Cuộc đối thoại bắt đầu, và mặc dù có rào cản ngôn ngữ, nhưng họ cố gắng giao tiếp bằng cử chỉ và nụ cười. Samuel cảm thấy hào hứng khi thấy ánh mắt của người bản địa lấp lánh khi họ nhìn vào những món hàng mà họ mang theo.
“Chúng tôi muốn học hỏi từ các bạn,” Columbus nói. “Chúng tôi muốn xây dựng mối quan hệ tốt đẹp.”
Và từ đó, một chương mới bắt đầu cho cuộc hành trình của Columbus và Samuel, không chỉ là việc khám phá những vùng đất mới, mà còn là việc xây dựng những cây cầu giữa các nền văn hóa.
Câu chuyện của họ đã chính thức bắt đầu, mở ra một hành trình không chỉ về thương mại mà còn về sự hiểu biết và hợp tác giữa các dân tộc. Họ biết rằng con đường phía trước sẽ còn nhiều thử thách, nhưng với lòng quyết tâm và niềm tin vào nhau, họ đã sẵn sàng cho mọi điều.
Nếu bạn muốn tiếp tục câu chuyện hoặc có bất kỳ yêu cầu nào khác, hãy cho tôi biết nhé!