Khám Phá Di Tích Cổ - Chương 3
Chương 3: Bí Mật Trong Hang Động
Hang động tối tăm và ẩm ướt, những tiếng nhỏ giọt nước vang vọng trong không gian. Ánh sáng từ đèn pin chỉ đủ để chiếu sáng các bức tường đá thô ráp. Nhóm đứng yên, không khí như lắng đọng lại, và mọi người đều cảm nhận được sự hồi hộp.
Tiến sĩ Minh: (nghiêm túc) “Hãy cẩn thận. Chúng ta không biết điều gì đang chờ đợi ở phía trước.”
Hải dẫn đầu, ánh đèn pin chiếu rọi vào những bức tranh khắc trên đá. Những hình ảnh kỳ lạ mô tả những sinh vật lớn, có hình dạng giống như khủng long nhưng lại có những đặc điểm khác thường.
Hải: (nghi ngờ) “Nhìn kìa! Đây có phải là hình ảnh của những loài đã tuyệt chủng không, giáo sư?”
Tiến sĩ Minh: (gật đầu) “Có thể lắm! Những hình khắc này cho thấy một sự tồn tại mà chúng ta chưa biết đến. Rất có thể đây là những loài mà chúng ta đang tìm kiếm.”
Lan: (hứng thú) “Tôi muốn chụp ảnh lại. Điều này có thể rất quan trọng cho nghiên cứu của chúng ta.”
Khi Lan giơ máy ảnh lên, một tiếng động lớn vang lên từ sâu trong hang, khiến cả nhóm giật mình.
Duy: (hơi hoảng sợ) “Cái gì vậy? Có ai không?”
Tiến sĩ Minh: (đề nghị) “Chúng ta nên tiếp tục tiến vào, nhưng hãy cẩn thận. Có thể chỉ là tiếng đá lăn.”
Nhóm tiếp tục đi sâu vào hang, từng bước một. Bất ngờ, một con rắn lớn cuộn mình ở phía xa, ánh mắt đỏ rực nhìn họ.
Hải: (thì thầm) “Ôi không, một con rắn! Nó có thể rất nguy hiểm!”
Tiến sĩ Minh: “Đừng hoảng sợ. Hãy từ từ lùi lại và không gây ra tiếng động.”
Duy, với sự bình tĩnh của mình, cầm đèn pin chiếu vào con rắn. Nó di chuyển chậm rãi, cuối cùng quay đi và biến mất vào bóng tối. Nhóm thở phào nhẹ nhõm.
Lan: (vẫn lo lắng) “Chúng ta không nên ở đây lâu. Nếu có thêm động vật hoang dã khác xuất hiện, thì thật sự sẽ rất nguy hiểm.”
Tiến sĩ Minh: “Đúng, chúng ta sẽ ra ngoài ngay. Nhưng trước đó, hãy cố gắng tìm hiểu thêm về những bức tranh này.”
Hải tiến lại gần bức tranh khắc, tay chạm vào những đường nét. Một ánh sáng kỳ lạ xuất hiện từ một vết nứt nhỏ trên tường. Mọi người nhìn nhau, cảm giác hồi hộp lại dâng lên.
Hải: “Cái gì vậy? Tôi thấy ánh sáng!”
Tiến sĩ Minh: “Hãy cẩn thận. Có thể đó là một kho báu bị chôn giấu.”
Hải cẩn thận gỡ bỏ những mảnh đá xung quanh vết nứt. Khi anh làm vậy, ánh sáng từ bên trong càng mạnh hơn. Cuối cùng, anh có thể nhìn thấy một viên đá quý màu xanh lấp lánh.
Duy: (hào hứng) “Đó là một viên ngọc lục bảo! Chúng ta đã tìm thấy kho báu rồi!”
Tiến sĩ Minh: (mỉm cười) “Đúng rồi, nhưng chúng ta cần phải xem xét cẩn thận. Có thể có những cạm bẫy ở đây.”
Hải từ từ lấy viên ngọc ra, và ngay lập tức, một cơn rung lắc mạnh bắt đầu. Mặt đất rung chuyển khiến nhóm phải giữ thăng bằng.
Lan: (hoảng hốt) “Nhanh lên, chúng ta phải ra ngoài ngay bây giờ!”
Nhóm nhanh chóng quay lại và chạy về phía cửa hang. Họ cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí, và từng bước chân của họ như đang đuổi theo thời gian.
Cuối cùng, khi họ ra khỏi hang, một làn sóng ánh sáng mặt trời rực rỡ chào đón họ, nhưng trong lòng mỗi người đều có cảm giác rằng họ vừa bước vào một cuộc phiêu lưu lớn hơn nhiều so với những gì họ dự đoán.