Khám Phá Di Tích Cổ - Chương 4
Chương 4: Di Tích Đã Mất
Sau khi rời khỏi hang, nhóm đứng lại, thở hổn hển trong ánh sáng mặt trời. Viên ngọc lục bảo lấp lánh trong tay Hải, nhưng mọi người đều nhận ra rằng điều họ vừa trải qua còn hơn cả một kho báu vật chất.
Tiến sĩ Minh: (khẽ thở phào) “Chúng ta an toàn rồi. Nhưng cần phải rời khỏi đây trước khi có điều gì tồi tệ xảy ra.”
Duy: (nhìn quanh) “Chúng ta đã đi sâu vào rừng, nhưng bản đồ vẫn chỉ ra rằng di tích nằm không xa đây. Phải tiếp tục thôi.”
Hải cẩn thận cất viên ngọc vào ba lô, sau đó cả nhóm tiếp tục bước đi. Rừng cây càng lúc càng rậm rạp, và những tiếng động của thiên nhiên khiến họ cảm thấy hồi hộp.
Cuối cùng, sau khoảng thời gian đi bộ dài, họ đến một khu vực trống trải. Trước mắt họ hiện ra một di tích cổ xưa, các bức tường vỡ nát và cây cối bao phủ xung quanh.
Lan: (kinh ngạc) “Wow! Đây chính là nơi mà bản đồ chỉ rõ! Nó thật tuyệt vời!”
Tiến sĩ Minh: (hào hứng) “Chúng ta đã đến đích. Hãy cẩn thận khám phá từng ngóc ngách.”
Khi nhóm tiến gần hơn, họ nhận thấy những bức khắc cổ trên các bức tường, nhiều hình ảnh tương tự như những gì họ thấy trong hang động. Minh đi tới, chạm tay vào những bức tường ẩm ướt.
Tiến sĩ Minh: “Có vẻ như nơi này từng là một trung tâm của một nền văn minh cổ đại. Chúng ta cần nghiên cứu thật kỹ những dấu hiệu này.”
Hải bắt đầu ghi chép lại mọi thứ trong cuốn sổ tay. Đột nhiên, từ phía xa, một tiếng động lớn vang lên. Mọi người nhìn nhau, băn khoăn.
Duy: (nhíu mày) “Âm thanh đó đến từ đâu? Có phải có ai không?”
Lan: (lo lắng) “Có thể là động vật hoang dã. Chúng ta cần cẩn thận.”
Nhưng Tiến sĩ Minh đã quay lại và cười.
Tiến sĩ Minh: “Đừng lo lắng quá. Có thể đó chỉ là tiếng đất lở. Hãy tiếp tục khám phá.”
Nhóm bắt đầu đi sâu vào trong di tích, và khi họ tiến vào một căn phòng lớn hơn, một ánh sáng kỳ lạ chợt xuất hiện từ giữa phòng. Họ tiến lại gần hơn và thấy một cái hộp gỗ cổ xưa, được chạm khắc tinh xảo.
Hải: (hào hứng) “Nhìn kìa! Đó có thể là một kho báu! Chúng ta phải mở nó ra!”
Lan: “Cẩn thận nhé! Có thể có cạm bẫy bên trong.”
Duy tiến tới, cẩn thận mở nắp hộp. Khi nắp hộp bật mở, một làn khói mỏng bay ra, và bên trong là những hóa thạch tuyệt đẹp, lấp lánh trong ánh sáng.
Tiến sĩ Minh: (hơi choáng váng) “Đây là những mẫu vật mà chúng ta đang tìm kiếm! Những hóa thạch này có thể giúp chúng ta hiểu rõ hơn về các loài đã tuyệt chủng.”
Nhóm đều mỉm cười, nhưng niềm vui chưa kịp lan tỏa thì bỗng nhiên mặt đất bắt đầu rung chuyển. Mọi thứ xung quanh họ bắt đầu lắc lư mạnh mẽ.
Duy: (kêu lên) “Chúng ta phải ra ngoài ngay! Đừng để lại bất cứ thứ gì!”
Nhóm lập tức thu dọn những hóa thạch quý giá và chạy ra khỏi căn phòng, trái tim đập thình thịch. Họ cảm thấy như mọi thứ đang sụp đổ quanh họ, và cảm giác căng thẳng đã lên đến đỉnh điểm.
Khi họ cuối cùng ra được khỏi di tích, tiếng động và rung chuyển bắt đầu lắng xuống. Nhóm thở phào nhẹ nhõm, nhưng ánh mắt của họ vẫn lấp lánh sự phấn khích khi biết rằng cuộc hành trình này vẫn chưa kết thúc. Họ đã tìm thấy những bí mật mà họ không thể nào ngờ tới, và những điều kỳ diệu còn đang chờ đợi họ ở phía trước.