Khoa Học Và Ma Thuật - Chương 2
Chương 2: Cuộc Gặp Gỡ Bí Ẩn
Huyền và Lê đứng trước Máy Tái Sinh, lòng tràn đầy quyết tâm và lo lắng. Huyền điều chỉnh các thông số trên bảng điều khiển, còn Lê quan sát cẩn thận.
Huyền: “Tôi đã tinh chỉnh lại công thức. Lần này, chúng ta sẽ thử nghiệm trên một mẫu tế bào phức tạp hơn.”
Lê: “Hãy nhớ rằng, không phải tất cả đều có thể được hồi sinh. Một số linh hồn có thể đã tìm thấy bình yên.”
Huyền: “Tôi hiểu, nhưng tôi phải thử. Không thể để cha tôi ở mãi trong cõi u tối.”
Cô nhấn nút khởi động, và Máy Tái Sinh phát ra tiếng rì rào êm ái. Một luồng ánh sáng xanh từ máy lan tỏa ra, chiếu sáng cả phòng thí nghiệm.
Bỗng nhiên, ánh sáng trở nên chói lòa, rồi biến thành một hình bóng lờ mờ giữa không khí. Huyền và Lê đứng chôn chân, mắt mở lớn.
Lê: “Cẩn thận! Đây không phải là điều bình thường!”
Hình bóng dần hiện rõ, và từ đó phát ra một giọng nói yếu ớt.
Hình bóng: “Ai… ai đang gọi tôi?”
Huyền: (hào hứng) “Là tôi! Tôi là Huyền, tôi muốn cứu cha tôi!”
Hình bóng từ từ hình thành thành một người đàn ông, nhưng khuôn mặt ông lại không rõ nét. Đột nhiên, ánh sáng chói lòa tắt ngấm, và hình bóng biến mất.
Huyền: “Không! Không thể như vậy được! Cha!”
Lê: “Bạn đã đánh thức một linh hồn, nhưng không phải linh hồn của cha bạn. Đây là một linh hồn lạc lối.”
Huyền: “Tại sao lại như vậy? Tôi đã làm đúng mọi thứ!”
Lê: “Máy Tái Sinh không chỉ đơn thuần hồi sinh. Nó có thể mở ra cánh cửa giữa các thế giới, nhưng không phải lúc nào cũng dẫn đến kết quả mong muốn.”
Cảm giác thất vọng tràn ngập trong lòng Huyền. Cô lùi lại, ánh mắt đăm chiêu.
Huyền: “Vậy chúng ta phải làm gì để tìm cha tôi?”
Lê: “Có một cách. Chúng ta cần phải tìm kiếm ‘Năng Lượng Huyền Bí,’ thứ có thể giúp bạn triệu hồi linh hồn mà bạn muốn. Nhưng để làm được điều đó, bạn phải chuẩn bị cho những điều kỳ lạ và bất ngờ.”
Huyền: (quyết tâm) “Tôi không ngại. Ông có biết nơi nào có Năng Lượng Huyền Bí không?”
Lê: “Có một thư viện cổ xưa, nơi lưu giữ những bí mật về ma thuật và công nghệ. Chúng ta có thể tìm thấy manh mối ở đó.”
Huyền gật đầu, cảm thấy hào hứng với thử thách mới.
Huyền: “Chúng ta hãy đi ngay bây giờ!”
Lê: “Nhưng hãy cẩn thận. Thư viện đó không chỉ chứa đựng kiến thức; nó còn được bảo vệ bởi những thế lực bí ẩn.”
Huyền nắm chặt tay, ánh mắt sáng lên.
Huyền: “Tôi đã quyết tâm, và tôi sẽ không dừng lại. Cha tôi cần tôi.”
Họ cùng nhau rời khỏi phòng thí nghiệm, hướng đến một hành trình đầy mạo hiểm để khám phá những bí mật mà chưa ai dám đối mặt.