Khoa Học Và Ma Thuật - Chương 3
Chương 3: Thí Nghiệm Đen Tối
Huyền và Lê đứng trước cánh cửa lớn của thư viện cổ xưa, nơi được bao phủ bởi những tấm thảm rêu xanh và dây leo. Ánh sáng yếu ớt từ những ngọn đèn dầu chiếu sáng các bức tường bằng đá, khiến không khí trở nên nặng nề và u ám.
Huyền: “Thư viện này trông thật kỳ bí. Chúng ta có chắc sẽ tìm thấy Năng Lượng Huyền Bí ở đây không?”
Lê: “Nơi này chứa đựng nhiều tri thức đã bị lãng quên. Hãy để tôi dẫn đường.”
Họ bước vào bên trong, nơi những cuốn sách cũ kỹ nằm chồng chất trên giá. Mùi ẩm mốc và bụi bặm lan tỏa trong không gian. Huyền lật qua một cuốn sách cũ, những trang giấy giòn nát như sắp rời ra.
Huyền: “Ôi, nhìn này! Có một đoạn nói về Năng Lượng Huyền Bí.”
Lê lại gần, ánh mắt chăm chú.
Lê: “Nó nói rằng chúng ta cần phải thu thập Năng Lượng từ những sinh vật đã hồi sinh, nhưng có thể sẽ có rủi ro. Đó là điều mà bạn đã thấy trước đó.”
Huyền gật đầu, cảm thấy bồn chồn. Cô nhớ lại hình bóng lạ mà mình đã gặp.
Huyền: “Nhưng tôi không thể để điều đó ngăn cản mình. Tôi phải tìm ra cách để cứu cha.”
Đột nhiên, một tiếng động mạnh phát ra từ góc phòng. Một sinh vật quái dị, với đôi mắt đỏ rực và làn da xám xịt, xuất hiện. Huyền và Lê đứng bất động, nhưng sau đó Huyền kêu lên.
Huyền: “Chạy đi!”
Họ chạy trốn ra khỏi thư viện, nhưng sinh vật đó đã đuổi theo sát nút. Huyền cảm thấy tim mình đập thình thịch, nhưng không thể dừng lại.
Lê: “Chúng ta phải tìm cách giữ khoảng cách. Nếu không, nó sẽ hút lấy Năng Lượng của chúng ta!”
Huyền: “Tôi sẽ tìm cách tiêu diệt nó!”
Lê quay lại, nhanh chóng sử dụng một phép thuật cổ xưa. Ánh sáng xanh phát ra từ tay ông, tạo ra một hàng rào ánh sáng giữa họ và sinh vật. Sinh vật dừng lại, nhưng nó gầm gừ, tìm cách phá vỡ rào cản.
Lê: “Chúng ta cần phải thoát khỏi đây ngay bây giờ!”
Huyền nhìn xung quanh, và phát hiện một cánh cửa khác.
Huyền: “Qua đó! Đi nào!”
Họ lao vào cánh cửa, tìm thấy mình trong một căn phòng tối tăm hơn, đầy những bức tranh ma quái và những hình ảnh kỳ lạ. Căn phòng này dường như đang chứa đựng sức mạnh huyền bí nào đó.
Lê: “Đây là nơi Năng Lượng Huyền Bí tập trung. Nhưng bạn phải cẩn thận; những bức tranh này có thể dẫn bạn vào những ảo ảnh.”
Huyền tiến lại gần một bức tranh lớn, nơi hiện lên hình ảnh của cha cô, nhưng gương mặt ông lại biến đổi thành một quái vật khủng khiếp.
Huyền: “Không! Không phải vậy! Cha ơi!”
Cô giơ tay chạm vào bức tranh, và lập tức, một cơn gió lạnh lẽo thổi qua phòng. Ánh sáng từ tranh bùng nổ, và từ đó, một sinh vật khác xuất hiện, nhưng lần này mạnh mẽ hơn.
Lê: “Nó đang hấp thụ năng lượng của bạn! Tránh xa!”
Huyền lùi lại, nhưng đã quá muộn. Sinh vật lao vào cô, và cô cảm thấy sức mạnh của mình bị rút cạn.
Huyền: “Tôi không thể để điều này xảy ra!”
Huyền tập trung, một sức mạnh từ sâu thẳm trong lòng trào dâng. Cô nghĩ đến cha, và sự quyết tâm mạnh mẽ giúp cô đứng vững.
Huyền: “Tôi sẽ không từ bỏ! Cha, con sẽ cứu cha!”
Cô giơ tay, tạo ra một luồng ánh sáng mạnh mẽ, và chạm vào sinh vật. Ánh sáng bùng nổ, tạo ra một cú sốc lớn, làm sinh vật lùi lại.
Lê: “Xuất sắc! Tiếp tục, Huyền!”
Cuộc chiến giữa Huyền và sinh vật tiếp tục, và trong lòng cô tràn đầy niềm tin và hy vọng. Cô biết rằng nếu muốn cứu cha, cô phải vượt qua thử thách này, dù cho cái giá phải trả có thể lớn đến đâu.