Khởi Nguồn Ngân Hàng Tại Florence - Chương 3
Chương 3: Kế Hoạch Tài Chính
Sau một ngày làm việc tại cửa hàng của Isabella, Adrian trở về nhà trọ, lòng đầy phấn khởi. Anh biết rằng đây chỉ mới là bước đầu, nhưng những bước đi đầu tiên này đã hứa hẹn một tương lai tươi sáng cho Florence. Tuy nhiên, anh cũng hiểu rằng để thành công, anh cần một kế hoạch chặt chẽ.
Sáng hôm sau, Adrian gặp lại Lorenzo tại một quán cà phê nhỏ gần Piazza della Signoria. Ánh nắng chiếu rọi qua những tán cây, tạo nên một bầu không khí ấm áp, khác hẳn với những căng thẳng trong các cuộc họp tài chính ở London.
“Chúng ta cần bàn về buổi họp,” Adrian mở lời, rót một tách cà phê cho Lorenzo. “Nếu chúng ta có thể thuyết phục thêm nhiều thương nhân tham gia, ý tưởng ngân hàng của chúng ta sẽ có cơ hội thành công.”
“Đúng vậy,” Lorenzo đồng ý, nhấp một ngụm cà phê. “Nhưng ngươi nên nhớ, không phải ai cũng dễ dàng chấp nhận những thay đổi. Một số người có thể không tin tưởng vào hệ thống mới.”
“Chính vì vậy mà tôi muốn tổ chức buổi họp thật chuyên nghiệp,” Adrian nói, ánh mắt sáng lên. “Chúng ta cần một kế hoạch rõ ràng: cách thức hoạt động của ngân hàng, lợi ích cho thương nhân, và cách quản lý rủi ro.”
“Tốt,” Lorenzo gật đầu. “Chúng ta sẽ mời tất cả những thương nhân mà Isabella đã giới thiệu. Cô ấy có thể giúp tạo động lực cho họ.”
“Và tôi cũng sẽ trình bày về cách lập kế toán mà tôi đã hướng dẫn cho Isabella,” Adrian thêm vào. “Nếu họ thấy rằng bạn bè của họ đã thành công, họ sẽ dễ dàng chấp nhận hơn.”
Lorenzo nhướng mày. “Ngươi cần phải có một bài thuyết trình hoàn chỉnh. Tốt nhất là nên có một vài minh chứng cụ thể.”
“Đúng vậy,” Adrian thở dài. “Tôi cần thời gian để chuẩn bị mọi thứ. Chúng ta có thể gặp nhau vào tối nay để lên kế hoạch chi tiết hơn không?”
“Tất nhiên,” Lorenzo đồng ý. “Hãy chuẩn bị tốt.”
Buổi tối, họ ngồi lại cùng nhau trong quán rượu quen thuộc, ánh đèn lung linh tạo nên không khí ấm cúng. Adrian bắt đầu trình bày những gì mình đã chuẩn bị.
“Tôi sẽ bắt đầu bằng cách giới thiệu về khái niệm ngân hàng. Rồi sau đó là lợi ích mà các thương nhân có thể nhận được, chẳng hạn như khả năng vay vốn để mở rộng kinh doanh. Tôi cũng sẽ chỉ cho họ cách ghi chép tài chính để kiểm soát chi phí và doanh thu,” Adrian nói, giọng điệu đầy quyết tâm.
“Tốt lắm,” Lorenzo gật gù. “Nhưng ngươi cũng cần phải nói về các rủi ro. Người ta thường sợ hãi những điều không quen thuộc.”
“Bạn nói đúng,” Adrian đáp. “Tôi sẽ trình bày về cách chúng ta có thể quản lý rủi ro thông qua việc lập hợp đồng rõ ràng và ghi chép mọi giao dịch.”
Lorenzo nở nụ cười. “Có vẻ như ngươi đã chuẩn bị rất tốt. Chỉ cần ngươi tự tin, mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
Ngày họp đến gần, Adrian cảm thấy hồi hộp. Anh dành cả buổi sáng để luyện tập phần thuyết trình của mình. Đến khi mặt trời lặn, anh và Lorenzo đến cửa hàng của Isabella, nơi đã được chuẩn bị cho buổi họp.
“Chúng ta sẽ bắt đầu sớm,” Isabella nói, gương mặt tươi cười. “Tôi đã gửi lời mời đến tất cả các thương nhân trong khu vực.”
Mọi người dần dần tụ tập lại. Khi những tiếng cười nói và tiếng ly cốc va chạm vang lên, Adrian cảm thấy hồi hộp hơn bao giờ hết. Anh đứng ở một góc phòng, nhìn mọi người trò chuyện, cảm giác như trái tim mình đang đập mạnh.
Khi tất cả đã ngồi xuống, Isabella đứng dậy. “Xin chào các bạn! Hôm nay, chúng ta có một vị khách đặc biệt, Adrian, người sẽ giới thiệu với chúng ta một ý tưởng mới có thể thay đổi cách chúng ta làm ăn.”
Adrian hít một hơi sâu, rồi bước lên bục. Ánh mắt của mọi người đổ dồn vào anh, chờ đợi. “Xin chào tất cả mọi người,” anh nói, giọng đầy tự tin nhưng cũng không kém phần hồi hộp. “Hôm nay, tôi muốn giới thiệu về một khái niệm ngân hàng mà tôi tin rằng có thể giúp chúng ta phát triển kinh tế và thương mại ở Florence.”
Anh bắt đầu bằng cách giải thích khái niệm ngân hàng, những lợi ích của việc tiết kiệm và cho vay. Khi anh nói về cách mà Isabella đã thành công nhờ áp dụng các nguyên tắc này, những ánh mắt nghi ngờ dần chuyển sang sự quan tâm.
“Với một ngân hàng, các bạn sẽ có cơ hội để quản lý tài chính tốt hơn,” Adrian nói, chỉ tay vào bảng biểu mà anh đã chuẩn bị. “Chúng ta sẽ tạo ra một môi trường tin tưởng, nơi mà mọi người có thể giao dịch mà không phải lo lắng về sự không minh bạch.”
Một thương nhân ngồi gần đó lên tiếng: “Vậy chúng ta sẽ bảo vệ tài sản của mình như thế nào?”
“Tất cả các giao dịch sẽ được ghi chép cẩn thận,” Adrian trả lời, ánh mắt kiên định. “Chúng ta sẽ có các hợp đồng rõ ràng và bảo vệ quyền lợi của cả bên vay và bên cho vay.”
Thương nhân kia có vẻ thuyết phục hơn. “Nghe có vẻ hứa hẹn.”
Adrian tiếp tục: “Nếu các bạn cho phép, tôi sẽ hướng dẫn các bạn cách lập kế toán để theo dõi chi phí và doanh thu. Điều này sẽ giúp các bạn quản lý tốt hơn tài chính của mình.”
Mọi người bắt đầu trao đổi ánh mắt, một số gật đầu đồng tình. Họ có vẻ bắt đầu bị cuốn hút vào ý tưởng này.
Cuối cùng, một người phụ nữ lớn tuổi, có vẻ như là một trong những thương nhân có tiếng, đứng dậy. “Ta đã nghe nhiều kẻ hứa hẹn trước đây. Nhưng điều này thật sự có thể làm được không?”
“Đó là lý do tại sao chúng ta cần bắt đầu từ một nhóm nhỏ,” Adrian nói, sự kiên nhẫn trong giọng nói của anh. “Chúng ta có thể thử nghiệm với một số dự án nhỏ. Nếu nó thành công, chúng ta có thể mở rộng ra cho nhiều người hơn.”
Bầu không khí trong phòng trở nên căng thẳng, nhưng Adrian cảm nhận được một tia hy vọng. Anh nhìn thấy những thương nhân bắt đầu bàn tán với nhau, và sự thảo luận dần dần trở nên sôi nổi.
“Thế thì chúng ta nên thử nghiệm,” Isabella lên tiếng, ánh mắt sáng lên. “Tôi sẽ là người đầu tiên tham gia.”
Những thương nhân khác bắt đầu ủng hộ, gật đầu và bàn luận. Sự hồi hộp trong lòng Adrian dần dần chuyển thành niềm hy vọng. Đây chính là bước đầu tiên cho những gì anh đã mơ ước.
“Rất tốt,” Lorenzo nói, nở nụ cười tự hào. “Chúng ta đã làm được.”
Adrian cảm thấy như một khởi đầu mới đang đến gần. Họ đã có một bước tiến quan trọng, nhưng chặng đường phía trước vẫn còn nhiều thử thách. Tuy nhiên, với sự ủng hộ từ Isabella, Lorenzo và những thương nhân khác, anh tin rằng tương lai sẽ tươi sáng hơn bao giờ hết.