Summary
Chương 1: Sự Tranh Chấp Của Hai Người Mẹ
Trong vương quốc Israel, Vua Solomon được tôn vinh là vị vua có trí tuệ phi thường. Một ngày nọ, hai người phụ nữ xuất hiện trước ngai vàng của ông, mang theo một đứa bé sơ sinh. Cả hai người mẹ đều khẳng định đứa bé là con của mình, và không ai chịu nhường bước.
Người mẹ đầu tiên bước lên và nói: “Thưa Đức Vua, đây là con của tôi. Tôi đã sinh nó cách đây không lâu, nhưng người phụ nữ kia đã lừa dối và cướp đi con tôi.”
Người mẹ thứ hai không chịu thua kém, cũng khẳng định: “Không, thưa Đức Vua! Đứa bé này là của tôi. Con tôi còn sống, nhưng đứa con của cô ta đã chết.”
Vua Solomon lắng nghe câu chuyện của cả hai người mẹ, nhận ra rằng không có chứng cứ nào để chứng minh ai mới là mẹ ruột của đứa trẻ. Trước sự tranh cãi của hai người phụ nữ, ông phải tìm ra một giải pháp công bằng.
Chương 2: Quyết Định Táo Bạo
Vua Solomon suy nghĩ trong giây lát, rồi ông ra lệnh: “Mang một thanh gươm đến đây!”
Lính cận vệ nhanh chóng mang đến một thanh gươm sắc bén. Tất cả mọi người trong cung điện đều hồi hộp theo dõi khi Solomon cầm thanh gươm và nói: “Nếu cả hai người đều khẳng định mình là mẹ ruột, thì hãy chia đôi đứa trẻ này ra. Mỗi người sẽ nhận một nửa.”
Lời nói của Vua Solomon làm mọi người trong phòng kinh hãi. Người mẹ đầu tiên lặng người, không thể tin vào tai mình. Cô bắt đầu khóc lóc và van xin: “Xin Đức Vua, xin đừng làm hại đứa trẻ! Hãy trao đứa bé cho cô ta. Tôi không thể chịu đựng được cảnh con tôi bị chia đôi.”
Ngược lại, người mẹ thứ hai lại bình thản nói: “Nếu không ai có được đứa bé, thì hãy chia nó ra, đúng như lời Đức Vua phán.”
Chương 3: Sự Khôn Ngoan Được Tỏ Rõ
Nghe thấy lời nói của cả hai người mẹ, Vua Solomon đã hiểu rõ ai mới là mẹ ruột của đứa bé. Ông nhìn thẳng vào người mẹ đầu tiên, rồi cất giọng: “Đừng lo lắng. Ngươi là mẹ ruột của đứa bé này. Hãy nhận lại con của mình.”
Người mẹ đầu tiên ngạc nhiên, nước mắt chảy dài trên gương mặt. Cô không ngờ rằng sự từ bỏ của mình lại là bằng chứng cho tình yêu thật sự của một người mẹ.
Vua Solomon tiếp tục: “Một người mẹ thật sự sẽ không bao giờ để con mình bị tổn thương. Người mẹ kia đã sẵn sàng chia đôi đứa trẻ vì lòng ích kỷ và tham lam. Cô ta không xứng đáng làm mẹ của đứa bé này.”
Người mẹ thứ hai, bị phơi bày sự thật, cúi đầu im lặng và rời khỏi cung điện trong nhục nhã.
Chương 4: Danh Tiếng Của Solomon Lan Xa
Quyết định của Vua Solomon không chỉ giải quyết được tranh chấp giữa hai người mẹ, mà còn làm cho danh tiếng của ông về trí tuệ và sự công bằng lan rộng khắp vương quốc và vượt xa biên giới Israel.
Các vị vua và quan chức từ các vương quốc khác thường đến thăm Israel để học hỏi từ Solomon. Họ kinh ngạc trước những quyết định thông minh của ông, và nhiều người mang theo quà tặng quý giá để tỏ lòng kính trọng. Solomon trở thành biểu tượng của sự khôn ngoan, và câu chuyện về sự phán xử của ông được kể lại trong nhiều thế hệ.
Chương 5: Bài Học Từ Solomon
Trong suốt thời gian trị vì của mình, Vua Solomon đã đưa ra nhiều quyết định tương tự, tất cả đều dựa trên trí tuệ và lòng công bằng. Ông luôn tìm cách để giải quyết các vấn đề một cách nhân văn và không gây tổn thương đến ai nếu có thể.
Câu chuyện về Solomon không chỉ là một truyền thuyết về một vị vua khôn ngoan, mà còn là bài học về tình yêu, lòng từ bi, và sự công bằng. Nó nhắc nhở chúng ta rằng trí tuệ thật sự không chỉ nằm ở khả năng phán đoán mà còn ở lòng nhân ái và sự thấu hiểu con người.
Vương quốc Israel dưới triều đại của Solomon trở thành một nơi thịnh vượng và bình yên, nhờ vào sự lãnh đạo khôn ngoan của ông. Và danh tiếng của Solomon như một vị vua thông thái tiếp tục lan tỏa, trở thành biểu tượng cho sự khôn ngoan mà loài người luôn khao khát.