Khu Rừng Bí Ẩn - Chương 2
Chương 2: Những Dấu Hiệu Đầu Tiên
Nhóm nghiên cứu tiếp tục tiến sâu vào khu rừng, không khí trở nên ẩm ướt và mát mẻ hơn khi họ tiến gần tới trung tâm của khu rừng. Các tán cây xanh rậm rạp che phủ bầu trời, chỉ còn lại những tia nắng yếu ớt lọt qua các kẽ lá, tạo nên một khung cảnh huyền bí.
“Thật tuyệt vời, khu rừng này như một thế giới khác.” Hương nói, ánh mắt cô rực sáng khi quan sát những loài cây lạ mắt xung quanh.
“Đúng vậy, Hương. Đây là một cơ hội hiếm có để chúng ta khám phá và học hỏi.” Tiến sĩ Lâm đáp, tay ông cẩn thận ghi chú vào cuốn sổ tay của mình.
Trong khi đó, Tuấn đang bận rộn với thiết bị đo lường của mình. Anh dựng lên một giá đỡ và bắt đầu lắp đặt các cảm biến ánh sáng. “Tôi cần phải đo đạc các nguồn sáng lạ mà chúng ta thấy đêm qua. Hy vọng chúng ta có thể thu thập được dữ liệu hữu ích.”
Cả nhóm tiếp tục di chuyển, cho đến khi họ phát hiện ra một khu vực trống trải với những dấu vết kỳ lạ trên mặt đất. Có những vết cháy tròn hoàn hảo và các mảnh vụn kim loại nhỏ nằm rải rác khắp nơi.
“Đây chắc chắn là dấu vết của một sự kiện bất thường.” Tiến sĩ Lâm nói, ánh mắt ông tập trung vào các vết cháy.
“Thầy Lâm, thầy nghĩ có thể là gì?” Hương hỏi, giọng cô pha chút tò mò lẫn lo lắng.
“Khó nói lắm, Hương. Nhưng rõ ràng những dấu vết này không phải do thiên nhiên tạo ra. Chúng ta cần phải thu thập nhiều dữ liệu hơn.” Tiến sĩ Lâm đáp, rồi quay sang Tuấn. “Tuấn, anh có thể lắp đặt thêm các cảm biến ở khu vực này không?”
“Chắc chắn rồi, thầy Lâm.” Tuấn trả lời, bắt đầu cài đặt thêm các thiết bị xung quanh khu vực.
Trong khi Tuấn bận rộn với các thiết bị của mình, Hương đi dạo quanh để thu thập mẫu vật. Cô bất ngờ phát hiện ra một loại thực vật chưa từng thấy trước đây. Cây có những chiếc lá phát ra ánh sáng xanh nhạt khi bị chạm vào.
“Thầy Lâm, thầy nhìn xem! Em tìm thấy một loại cây rất lạ.” Hương gọi lớn, tay cẩn thận nâng lên một chiếc lá sáng rực.
Tiến sĩ Lâm bước tới, ánh mắt ông mở to kinh ngạc. “Thật đáng kinh ngạc! Chưa bao giờ tôi thấy một loại cây nào như thế này. Chúng ta cần phải mang mẫu này về để nghiên cứu thêm.”
Khi mặt trời dần lặn, nhóm nghiên cứu trở lại trại với những phát hiện mới. Họ ngồi quanh lửa trại, thảo luận về những gì đã thu thập được trong ngày.
“Những dấu vết cháy tròn và các mảnh kim loại lạ, cộng thêm loài cây phát sáng này… Rõ ràng có điều gì đó rất kỳ lạ đang diễn ra ở đây.” Tuấn nói, ánh mắt anh trầm ngâm.
“Đúng vậy, Tuấn. Chúng ta cần phải tiếp tục điều tra và tìm hiểu nguyên nhân. Nhưng hãy cẩn thận, có thể có nguy hiểm đang chờ đón chúng ta.” Tiến sĩ Lâm cảnh báo.
“Em đồng ý. Chúng ta phải cẩn thận và luôn luôn cảnh giác.” Hương gật đầu, giọng cô chắc nịch.
Đêm đó, khi mọi người đã nghỉ ngơi, Hương ngồi một mình gần lửa trại, tay cô cầm cuốn sổ ghi chép. Cô cảm nhận được sự kỳ bí và sức hút của khu rừng này, nhưng cũng không khỏi lo lắng về những gì đang chờ đợi phía trước.
“Chúng ta sẽ khám phá ra sự thật. Chắc chắn là như vậy.” Cô tự nhủ với chính mình, ánh mắt hướng về phía bầu trời đêm đầy sao.
Sáng hôm sau, nhóm nghiên cứu thức dậy sớm, chuẩn bị cho một ngày mới. Họ tiếp tục tiến sâu vào khu rừng, nơi mà họ tin rằng sẽ tìm thấy thêm nhiều dấu vết và bí mật chưa được khám phá. Nhưng họ không biết rằng, những gì đang chờ đợi phía trước sẽ thay đổi cuộc đời họ mãi mãi.