Khủng Hoảng Nước - Chương 1
Chương 1: Dấu Hiệu Đầu Tiên
Trong một phòng họp nhỏ tại một viện nghiên cứu môi trường, Tiến sĩ Minh đứng trước một bảng trắng lớn, trên đó là những số liệu và biểu đồ thể hiện sự suy giảm của nguồn nước. Các đồng nghiệp của ông, bao gồm Tiến sĩ Lan và Khoa, ngồi xung quanh bàn, trông có vẻ lo lắng.
Minh: (nhìn vào biểu đồ) “Các bạn thấy đấy, nguồn nước ngầm đang cạn kiệt với tốc độ chóng mặt. Nếu chúng ta không hành động ngay bây giờ, chúng ta sẽ đối mặt với một cuộc khủng hoảng nước lớn.”
Lan: (thở dài) “Nhưng có vẻ như các công ty lớn và chính phủ không mấy quan tâm. Họ vẫn tiếp tục đổ tiền vào sản xuất Hidroflora, mà không nghĩ đến hậu quả.”
Khoa: “Đúng vậy. Hidroflora tuy phát triển nhanh và cho sản lượng cao, nhưng nó lại tiêu thụ một lượng nước khổng lồ. Chúng ta cần một giải pháp.”
Minh: (gật đầu) “Tôi đã lên kế hoạch tổ chức một hội thảo để cảnh báo về tình hình này. Chúng ta cần phải kêu gọi sự chú ý từ công chúng và các nhà lãnh đạo.”
Lan: “Tôi đồng ý. Nhưng chúng ta phải chuẩn bị kỹ lưỡng. Nếu không, họ sẽ lại coi thường chúng ta như những lần trước.”
Khoa: “Có lẽ chúng ta nên mời một số chuyên gia nổi tiếng tham gia. Họ có thể giúp tăng sức ảnh hưởng của hội thảo.”
Minh: “Tốt! Tôi sẽ liên lạc với họ. Chúng ta cần tạo ra một làn sóng thay đổi trước khi quá muộn.”
Một hồi chuông điện thoại vang lên, Minh cầm điện thoại, là một cuộc gọi từ một nhà báo.
Minh: (trả lời điện thoại) “Xin chào, tôi là Tiến sĩ Minh… Vâng, đúng vậy, chúng tôi đang tổ chức một hội thảo về khủng hoảng nước… Chắc chắn rồi, tôi sẽ gửi thông tin chi tiết cho bạn.”
Sau khi cúp máy, Minh quay lại với nhóm.
Minh: “Có một nhà báo quan tâm đến hội thảo. Đây có thể là cơ hội để chúng ta lan tỏa thông điệp.”
Lan: (mỉm cười) “Thật tuyệt! Chúng ta cần phải làm cho mọi người hiểu rõ về tình hình nghiêm trọng này.”
Khoa: “Nhưng có lẽ chúng ta cũng nên chuẩn bị cho những phản đối từ các công ty lớn. Họ sẽ không muốn mất đi lợi ích từ Hidroflora.”
Minh: “Chúng ta phải kiên quyết. Nếu không hành động ngay, tương lai của thế hệ sau sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.”
Cuộc họp kết thúc với một cảm giác cấp bách. Minh biết rằng thời gian đang trôi qua, và ông phải hành động trước khi mọi thứ trở nên không thể cứu vãn.
Hy vọng bạn thích chương 1 với các đoạn đối thoại này!